Vân Thành mấy năm trước vẫn là một khu đất bỏ hoang,nhưng phong cảnh núi non hùng vĩ lại vô cùng thích hợp để phát triển du lịch.Tuy là vậy nhưng phần lớn vẫn là đất nông nghiệp,là nguồn sống của đại đa số người dân ở đây.Ngoại trừ khu du lịch do nhà họ Phong thành lập thì ở khu phía nam Vân Thành vẫn còn là một nơi khá hiểm trở,muốn xây dựng phòng thí nghiệm thì có vẻ không thích hợp cho lắm. Nếu như phát triển trồng thêm dược liệu thì may ra còn nói được.
Hơn nữa chính phủ địa phương vẫn luôn thúc đẩy phát triển tự trồng dược liệu,hướng tới không cần nhập khẩu nguyên liệu mà còn nhằm mục tiêu xoá đói giảm nghèo cho toàn người dân ở Vân Thành.
Có điều vẫn chưa thuyết phục được người dân ở đây,cho nên việc thu mua vẫn còn là vấn đề,lương thực nếu không bán được thì có thể lưu trữ còn cây dược liệu thì không đơn giản như vậy.
– Phía sau còn có những chuyện mà anh suy đoán thôi,em có muốn nghe không?
Hạ Minh Triệt cho Lục Hàm sự lựa chọn nghe hoặc không nghe.
Trong lòng Lục Hàm vẫn bình tĩnh,không một chút gợn sóng:
–Anh nói tiếp đi.
Giọng điệu Hạ Minh Triệt cũng từ tốn mà chậm rãi như muốn cô nghe rõ.
– Diệp Bắc Thần cùng cố vấn của anh ta nghĩ ra một cách,nếu như thành lập phòng thí nghiệm hoá dược thì sẽ có thể thu mua mấy trăm hecta đất đồi.Nhưng việc thu mua đất đồi xưa nay không phải chuyện dễ dàng.
Không cần Hạ Minh Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-ac-ma/2551837/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.