Diệp Bắc Thần đưa Lục Hàm trở về trời cũng đã khuya,lúc này trong xe là một mảng im lặng.
– Tới nơi rồi,làm phiền anh!
Lục Hàm khẽ mở miệng,giọng điệu có chút mệt mỏi,bàn chân có chút tê khiến cô không nhúc nhích nổi.
– Em gấp gáp trở về như vậy là...
Diệp Bắc Thần ôn hoà lên tiếng,ánh mắt cố tình đảo qua bên ngoài cửa xe liền sững lại,mặt có chút biến sắc.
Lục Hàm cũng cảm thấy kỳ lạ,cô chỉ cảm thấy cả người anh trở nên cứng nhắc,trong không khí tản ra hơi lạnh,cô có một dự cảm chẳng lành.Cô thoáng nhìn ra bên ngoài,ánh nhìn thoáng qua sự kinh ngạc.
Tại sao Hạ Minh Triệt lại tới đây?
Đột nhiên,Diệp Bắc Thần hơi cúi người,tháo dây an toàn cho Lục Hàm,từ góc độ này có thể nhìn thấy hai người hết sức thân mật:
– Em không biết tự cởi đai an toàn à,còn không xuống xe hay là muốn tôi bế em xuống!
Không khó để nhận ra ý đồ xấu xa của Diệp Bắc Thần,Lục Hàm phát ra âm thanh lúng túng:
– Chân tôi bị tê...
Sắc mặt Diệp Bắc Thần có chút sa sầm,hắn mở cửa xe,đi xuống trước...
Mặc dù bây giờ cũng mới chớm đông nhưng Lục Hàm lại cảm thấy cực kỳ lạnh.Diệp Bắc Thần vòng qua ghế phụ mở cửa,Lục Hàm còn chưa kịp phản ứng liền bị anh bế xốc lên,cửa xe đóng rầm một cái.
Nhìn một màn này,Hạ Minh Triệt đứng gần đó cũng đờ ra,nhìn Diệp Bắc Thần ôm Lục Hàm đi về phía mình,ánh mắt Diệp Bắc Thần lãnh đạm còn Lục Hàm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-ac-ma/2551789/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.