Khóc xong, Lục Hàm liền thoát khỏi Hạ Minh Triệt, cô hơi lúng túng cúi đầu xuống. Tại sao cô lại có thể yếu đuối trước mặt người khác như vậy chứ, hơn nữa anh và cô cũng vừa mới quen chưa được bao lâu. Cô nhớ ngày đó, khi cô cãi nhau với Diệp Bắc Thần, cô giận dỗi bỏ đi thì gặp Hạ Minh Triệt, lúc ấy cô bực mình nên đã đá lon bia trước mặt đi, nào ngờ lại trúng đầu anh. Định chuồn đi, nào ngờ bị anh bắt lại, ban đầu còn là oan gia, dần dần trở thành bạn bè thân thiết cho tới bây giờ. Nhưng chỉ có Vũ Nam Phong biết hai người là bạn bè còn Diệp Bắc Thần thì không. Kể từ khi qua lại với Tịnh Vân trong mắt anh chỉ có cô ta, làm sao mà có thời gian để ý tới người em gái như cô. Kể cả cô có thật sự biến mất anh chắc gì đã quan tâm.
Khẽ nhếch môi cười tự giễu, Lục Hàm quay qua nhìn Hạ Minh Triệt, cô yếu ớt nói:
– Anh Minh Triệt, đây là đâu vậy, khi nào thì em có thể xuất viện. Ở đây không thoải mái, em muốn về nhà.
Hạ Minh Triệt nghe vậy không khỏi nhíu mày không vui,nói:
– Em đấy, bệnh như vậy còn không chịu ở lại đây quan sát.Em vẫn là nên ngoan ngoãn ở lại đây điều trị cho tốt đi. Bệnh viện này cũng là của Diệp gia em còn lo lắng cái gì. Sợ không ai chữa khỏi cho em sao?
Cô nào có muốn chết, chính vì đây là bệnh viện của Diệp gia, Lục Hàm mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-ac-ma/2551683/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.