Tô Uyển Nhi nằm bẹp xuống giường, hôm nay mệt... Quá mệt rồi. Ai biểu sáng sớm đi nằm phơi nắng, tối còn uống khá nhiều rượu. Chợt nhớ tới lời Hạ Yên [ Yêu đương thật mệt ].
Hải Lam cười cười " Nhi mệt sao ?"
Tô Uyển Nhi : Ừa, tôi mệt quá đa .
Hải Lam : Phải rồi đa. Ôm ấp với người khác, nói chuyện với gái hong mệt cũng uổng đa .
Cô nói với giọng điệu hờn giận. Sóng lưng Tô Uyển Nhi chợt lạnh toát một đường lên tới sau ót. Trời mùa hè nhưng mồ hôi lạnh lại ứa ra, cái giộng điệu cô 3 này nghe mà sợ hải mần sau, cô nuốt nuốt nước bọt " Em..... tui ....."
Hải Lam : Nhi mệt mỏi thì mau thay đồ rồi ngủ sớm. Em ngủ trước.
Nói xong Hải Lam n ằmxuống gường mặc kệ người bên cạnh ánh mắt cầu khẩn. Tô Uyển Nhi xoa xoa mồ hôi thầm nghĩ [ Đồ còn chưa thay, thậm chí em còn chưa tẩy trang. Mặc nguyên như vậy ngủ được mới lạ, cô 3 nhà cô lại phát tính tình nữa rồi đa ].
Cô nhẹ nhàng nằm cạnh tay vòng qua ôm eo em nỉ non " Mình à ".
Không có tiếng đáp trả, cô vẫn tiếp tục nịn nọt " Vợ ơi "
Trong phòng vẫn là một mãnh lặng im. Tô Uyển Nhi thở dài, cô muốn làm người đường hoàng mà em nào có cho cô như vậy chớ. Cô đưa tay kéo xuống dây kéo sau lưng em, Hải Lam giật mình xoay người lại đối diện với cô ánh mát khó hiểu " Nhi mần chi ?".
Tô Uyển Nhi dùng gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945278/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.