Hạ Yên giật cả mình, mắt tên này còn tinh hơn cú. Cô rõ ràng đã núp kỉ vậy rồi mà vẫn thấy. Hết cách, đâu phải là việc phong lưu của cô nên đành lôi theo tên cầm đầu đi theo ra chịu trận vậy.
Tô Uyển Nhi nghe Nguyễn Chính Cần gọi tên Hạ Yên thì thấy không xong rồi. Cô vừa thấy Hải Lam đứng cùng Ngô Thanh Nhu bên kia, kẻ khôn ngoan thì biết lúc này không nên xuất hiện, 36 kế tẩu di thượng sách.
Nào ngờ vừa đi nhất chân bỏ chạy đã bị cánh tay Hạ Yên lôi lại, một mực kéo cô ra nơi chính của sân khấu, vừa đi vừa nói " Tiểu Bạch nhân vật chính như cậu không thể trốn ".
Hyun nhìn thấy Tô Uyển Nhi đi ra thì tâm đã bình tĩnh lại, lần này anh đến Việt Nam cũng chỉ mong được gặp lại cô một lần, nhiều năm qua anh cố gắng học tiếng Việt dù nó rất khó. Thật không ngờ lần gặp lại này lại trong tình huống éo le như vậy.
Hải Lam nhìn người đang bị lôi đến mà tâm tình phức tạp, không hiểu sao chị lại đến đây. Nhưng trong lòng cô cũng rõ chị đến là vì cô chứ không phải vì anh chàng kia.
Nguyễn Chính Cần ôm bụng đi đến " Tô Uyển Nhi , Hạ Yên 2 người thật tốt. Thấy anh bị đánh liền cong dò bỏ chạy ".
Hạ Yên : Đanh chịu thôi, tụi em đánh đâu lại .
Cô gái kia lúc này cũng đi đến " Cần, 2 cô ta lại là ai nữa ?".
Hải Lam : Trước tiên tìm nơi để chăm sóc vết thương cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945266/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.