Sau bữa cơm Hải Lam cùng gia đình Tô Uyển Nhi đi dạo xung quanh nhà. Mọi người còn lại đều trở về nghỉ ngơi.
Tô Uyển Nhi : Mẹ xem nè, cái lỗ chó này con hay chui qua mỗi khi về đây để tìm Hải Lam đó.
Nguyễn Thư Nhàn : Nói với con bao nhiêu lần rồi. Phải gọi là bà Lam.
Hải Lam và Uyển Thư không nhịn được bật cười thành tiếng, bình thường địa vị của Tô Uyển Nhi đã thấp bây giờ lại bị hạ bệ xuống đáy vực.
Tô Uyển Nhi bất mãn " Con là cô giáo của em ấy hơn nữa bây giờ em ấy vẫn nhỏ tuổi hơn con nha !!!
Nguyễn Thư Nhàn : Không biết lớn nhỏ .
Uyển Thư : Mẹ, nhập gia tùy tục. Nếu bây giờ tụi con cứ gọi Hải Lam là bà thì người ngoài nghe vào sẽ cảm thấy rất lạ đó đa !!!
Chính cô cũng không thể nào kêu được tiếng Bà đó.
Đi đến vườn sau nhà, bây giờ 2 cái võng đã không còn nữa thay vào đó là một giếng nước nhỏ. Kế đó là 2 cái mộ bằng gạch.
Hải Lam thắc mắc tổ tiên nhà cô đều được chôn cất ở nghĩa trang riêng của nhà. Ai mà lại được chôn ở đây cơ chứ, cô bước đến đọc tên trên đó " Nguyễn Thị Mận - Nguyên Văn Bưởi ".
Cô quay sang nhìn Tô Uyển Nhi, Tô Uyển Nhi cũng nhìn thấy bước đến nắm lấy tay em. Mần sao mà cô không hiểu tâm trạng em cho được, mới đây còn nói cười với nhau mà giờ chẳng những chia cách 2 thời không mà còn là 2 thế giới.
Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945238/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.