Tô Uyển Nhi : Kể từ khi đột ngột trở về đây tui đang cấp thiết tìm cách trở về nơi đã xuyên qua, hàng tháng đều về thăm nhà me ở Vĩnh Long đó đa.
Hải Lam nghe vậy ngướt mặt lên nhìn cô " Nhà em vẫn còn ?
Cô chỉ lo học táp để gặp lại Nhi, chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Tô Uyển Nhi : Ừ, mỗi lần xuống đó tui đều chui qua cái lỗ cho thằng Bưởi đã chỉ cho tui để vào nhà.
Hải Lam : Em thiệt nhớ ba má, nhớ em Thắng cả Mận với Bưởi nữa. Nhi làm sao bây giờ làm sao bây giờ, em nhớ họ lắm. Hong biết lúc em với chị Văn đi rồi ba má sống có tốt hong. Em thiệt bất hiếu mà.
Tô Uyển Nhi ôm ôm an ủi em " Đợi khi có thời gia tui chở em về đoa xem nhé !!! ".
Hải Lam gật gật đầu. Bổng cô như nhớ ra điều gì " Dù vậy em cũng hong muốn trở về "
Tô Uyển Nhi : Vì sao ?
Hải Lam : Lỡ như trong 2 chúng ta chỉ một người trở về thì sao. Dù cả 2 cùng về được thì làm sao có thể ở cạnh nhau. Ở thời đại đó nhắm chừng em sẽ phải lấy chồng sanh con rồi. Cũng hong thể ra ngoài đi làm như bây giờ đâu đa.
Tô Uyển Nhi suy nghĩ, đúng là như vậy. Về đó rồi sao cô cưới được vợ đây.
Hải Lam : Em chỉ muốn được ở bên Nhi.
Tô Uyển Nhi : Tui cũng vậy đó đa. Vậy bây giờ chúng ta....
Ánh mắt cô đột nhiên trở nên xấu xa..
Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945220/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.