Biểu cảm trên mặt 2 người vô cùng quái lạ. Tô Uyển Nhi nhướng mày cười thú vị, còn Hải Ân thì méo mó khuôn mặt.
Hải Lam : Anh 2 sao vậy, 2 người biết nhâu hả đa ?
Hải Ân : Không có, cô giáo đẹp quá nên anh có chút bất ngờ.
Tô Uyển Nhi vẫn cười xấu xa.
Tô Uyển Nhi : Đúng vậy đa, không thể quen nhau được.
[ Đâu chỉ quen, quen xuyên thế kỉ xuyên không gian thời gian luôn ấy chứ ].
Cả nhóm người đông đúc cả chủ lẫn khách cùng ăn cơm với nhau. Trong lúc ăn dĩ nhiên Hải và Sang vẫn chú ý để Hải Lam, nhưng không dám vượt phép tắt.
Tô Uyển Nhi và Hải Ân lâu lâu vẫn liết nhìn nhau. Hải Lam luôn quan sát hành động của 2 người, cô cảm thấy có điểm không đúng, không nói nên lời.
Sau bữa ăn Hải Ân lén lúc đi theo Tô Uyển Nhi, để ý không ai xung quanh cậu mới nắm cổ tay cô kéo đến sau vườn. Đi được một khoảng xa mới buông ra.
Hải Ân : Tô Uyển Nhi ????
Tô Uyển Nhi : Sao đây, mới hơn nữa năm không gặp không nhận ra tao hả ?
Cô nhướng mày cười cười.
Hải Ân : Chính vì nhận ra tao mới không hiểu. Sao mày lại ở đây ?
Tô Uyển Nhi : Chu cha mạ ơi.... Tao mới nên là người có 1000 câu hỏi vì sao với mày đây nè...
Nói xong cô dùng tay vuốt mặt Hải Ân, sờ sờ mái tóc ngắn của cậu. Lúc tay cô đang định chạm vào ngực thì bị Hải Ân ngăn lại. Lợi dụng không được thì thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945171/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.