Nghe em nói xong cô khẻ cười. " À đó là Nhi giúp em hô hấp, không hẳn là hun " . Vừa dứt lời cánh môi bỗng được một vật ấm áp bao phủ, hoàn hồn nhận ra là môi của Hải Lam. Thật thơm, thật mềm .
Chỉ là nụ hôn đơn thuần không tiến thêm. Sau khi tách ra cả 2 cùng im lặng, Tô Uyển Nhi mỉm cười " Sao lại hun Nhi ? ".
Hải Lam xấu hổ cuối đầu vào lồng ngực cô.
Hải Lam : Em muốn thử cảm giác hun là như thế nào...( Nói xong liền đỏ mặt ).
Tô Uyển Nhi : Vậy nó như thế nào ?
Hải Lam : Thật ... Thật mềm....
Tô Uyển Nhi : Vậy tui cũng muốn thử một chút..
Nói xong cô cuối đầu hôn xuống, dùng lưỡi khẻ mở hàm răng em ấy ra. Môi lưỡi quấn quýt cảm giác thật tuyệt. Sau khi hôn cô khẻ khàn nói bên tai em " Thật ngọt "....
Hải Lam chỉ mỉm cười đỏ mặt, cô làm sao trả lời chị là thật mê đắm đây, cô chưa từng ... chưa từng có cảm giác như vậy mà.
Sau màn lần đầu nhẹ nhàng của đôi trẻ, cả 2 ôm nhau nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ. Tô Uyển Nhi là sợ mà không muốn tiếp sâu, Hải Lam là thật tình không biết tiếp như thế nào. Chỉ đành đi gặp Chu Công hỏi chuyện vậy.
Sáng hôm sau trong ánh sáng nhẹ nhàng Tô Uyển Nhi thức dậy trước. Nằm mơ màng chợt nhớ ra màn tình cảm ngọt ngào tối qua bất giác tự mỉm cười.
[ Mèn đét ơi, thì ra yêu đương nó ngọt ngào như mật ong vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945161/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.