Đỗ Trạch bám lên người Trương Trác không chịu đứng dậy, Trương Trác ôm anh đi vào phòng tắm: “Cả người hôi quá!”
“Gì chứ?” Đỗ Trạch xụ mặt ra. “Rõ ràng là mùi rượu mà.”
“Sắp tới mùng Một tháng Sáu rồi, lần này muốn gì nào?”
Đỗ Trạch nhìn gạch hoa trên tường suy nghĩ: “Bọn mình đi chơi đi, đi leo núi.”
“Mùa Hè mà em đi leo núi?” Trương Trác ngỡ ngàng.
“Mấy hôm trước trong công ty tám về chuyện này, em tò mò muốn đi thử.”
“Có thể là anh không xin nghỉ phép được. Hay là đợi thời tiết mát mẻ nha, sau này còn có kỳ nghỉ lễ Quốc khánh nữa mà, lúc đó đi nha.”
Nhưng Đỗ Trạch giận dỗi nói: “Đợi đến Quốc khánh em lười lắm, không muốn đi nữa.” Nhưng không phải không có Trương Trác đi cùng thì không được, anh nói: “Một mình em đi cũng được mà, em chưa từng đi chơi, mong chờ lắm đó.”
“Nhưng em ngốc nghếch như vậy, chẳng may bị người ta bắt cóc thì phải làm sao?”
“Hừ.” Đỗ Trạch vẩy nước lên khắp mặt Trương Trác, vẫn không chịu thua: “Em cứ muốn đi đấy.”
Trương Trác hỏi Đỗ Trạch muốn đi đâu, sau khi biết được là Hoàng Sơn thì im lặng một lúc lâu: “Vậy đến lúc đó anh đi tìm em là được rồi.”
Hành trình leo lên Hoàng Sơn ước tính tầm tám tiếng, thể lực tốt thì tầm bảy tiếng là đủ. Trương Trác cảm thấy mình khá lo lắng cho Đỗ Trạch, sau khi Đỗ Trạch hớn hở nói cho ba Đỗ biết thì suy nghĩ của ba Đỗ rất là giống với người con dâu nam này.
Vì thế, ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-thung-dam-chua/1516503/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.