Đào Gia Vũ ngơ ngác nhìn Diệp Tuân, điếu thuốc trong tay mới hút một hơi, quên phả khói thuốc trong miệng ra ngoài. Diệp Tuân đang mặc áo ngủ không có gì khác người hết, tóc hơi rối, nhìn giống như là vội vàng chạy tới đây: “Anh…”
Diệp Tuân đi tới đấm cho y một cú: “Sao cậu không chết ở bên ngoài đi.”
“Khụ khụ.” Đào Gia Vũ bị đánh, ho khan một trận, đôi mắt nhìn thẳng về phía sau, cả nhà đều có mặt đây này.
Nhưng Diệp Tuân không biết cũng không quen ai, từ khi anh lên lầu tìm thấy Đào Gia Vũ thì trong mắt chỉ thấy được người đàn ông với gương mặt bị thương này.
Đào Gia Vũ muốn ôm lấy anh, không để ý đến Diệp Tuân đang ra sức giãy dụa trong lòng mình, hôn tay anh rồi nói: “Đằng sau là mẹ tôi.”
Tai Diệp Tuân ù đi, từ từ ngẩng đầu lên đối diện với người phụ nữ sau lưng Diệp Tuân. Trong lòng anh rất hoảng hốt, sự tức giận lúc này dần dần ổn định lại: “Sao lại thế này?”
“Anh đi theo tôi.” Đào Gia Vũ kéo Diệp Tuân ra một chỗ rồi giải thích: “Cuộc gọi lúc trước là giả đó, nói dối anh thôi.”
“… Vì sao lại lừa tôi?”
Lúc Diệp Tuân cúp máy, Đào Gia Vũ bắt đầu hối hận, y hối hận vì đã nghe lời ba Đào gọi điện thoại thử lòng Diệp Tuân. Ba Đào cảm thấy Diệp Tuân ham tiền của y mới ở bên cạnh y, mới đầu Đào Gia Vũ còn rất chắc chắn rằng Diệp Tuân không phải người như vậy, nhưng ba Đào hỏi: “Ngay từ đầu, hai đứa ở cạnh nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-thung-dam-chua/1516501/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.