Đào Gia Vũ lấy hết can đảm đăng một tin cầu giúp đỡ, khu bình luận lập tức bùng nổ.
“Trời ơi, cậu cũng có ngày này sao? Không đơn giản à nha.”
“Người yêu nhỏ tức giận? Tặng tiền, không thì tặng phòng ở.”
Đào Gia Vũ gõ tay. “Cậu có tiền quá nhỉ.”
“Cậu xem cô ấy thích gì thì tặng cái đó, con gái ấy mà, không phải là chuyện kia thôi sao?”
Đào Gia Vũ rất muốn hỏi chuyện kia là chuyện gì, y ở cạnh phụ nữ bao lâu như vậy sao lại không hiểu nhỉ. Với lại, rốt cuộc Diệp Tuân thuộc loại nào.
Diệp Tuân sống chết không tức giận thật ra khiến y rất sợ hãi, giống như những phụ nữ trước kia y từng gặp chắc chắn sẽ làm nũng mà nói: “Đào thiếu thật đáng ghét, người ta giận rồi.”
Tuy rằng nhõng nhẽo khiến người khác nổi da gà nhưng ứng phó với cô ta rất dễ, người như vậy rất yêu tiền, ham hư vinh, mọi người đều là gặp dịp thì chơi, dùng tiền sai bảo.
Nhưng Diệp Tuân, cho dù tức giận, cho dù bị người ta sỉ nhục cũng tỏ vẻ không sao. Đào Gia Vũ tự trách trong lòng, không thể yên ổn ở cạnh nhau, mà việc này giống như một tảng đá đè nặng trong lòng y, hết sức khó chịu.
Cuối cùng có một bạn nữ chỉ cho y một cách.
“Người yêu nhỏ của anh có thích trang điểm không?”
Đào Gia Vũ ha hả: “Thích chết đi được.” Y từng nhìn thoáng qua bàn trang điểm của Diệp Tuân, dụng cụ đầy đủ, đa dạng đủ chủng loại.
“Vậy cô ấy thích son không? Phụ nữ là một giống loài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-thung-dam-chua/1516485/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.