Người ngồi lâu không hoạt động rất dễ bị trĩ, ba Đỗ nghĩ tới nghề nghiệp của con trai mỗi ngày đi làm đều ngồi im một chỗ, không khỏi lo lắng nói: “Không sao, về rồi tới bệnh viện khám.”
“Ba…” Đỗ Trạch đứng tại chỗ, lời giải thích bị nghẹn trong cổ họng không nói ra được, anh từ từ đi tới. “Không phải trĩ, con không bị trĩ, mà là… mà là ngày hôm qua không cẩn thận ngã dập mông.”
“Vậy về nhà ba bôi thuốc cho con. Thật là, đã lớn như vậy rồi cơ mà.” Trong câu nói thể hiện sự bất đắc dĩ với con trai, ba Đỗ sờ đầu Đỗ Trạch: “Bà cô họ con cũng tới, dù thế nào cũng đừng giống như hôm Tết, biết không hả?”
“Ơ, bà cô họ tới ư?” Đỗ Trạch ngớ người, so với mẹ thì anh còn sợ người em gái này của ông nội hơn nhiều.
“Mẹ con còn giận không?” Anh cẩn thận hỏi một câu.
Trước giờ ba Đỗ luôn là người đứng giữa hòa giải, nhưng lần này nằm ngoài dự đoán của Đỗ Trạch, vẻ mặt của ba Đỗ hơi thờ ơ, nụ cười trên khóe miệng cũng buông xuống. Đỗ Trạch thấy nếp nhăn trên đuôi mắt của ba biến mất, thất thần hỏi ông: “Sao vậy ạ?”
“Không có gì, mấy hôm nay ba với mẹ có chút mâu thuẫn.”
Đỗ Trạch chớp mắt mấy cái. “Hai người mà cũng có mâu thuẫn sao?” Từ khi anh có thể ghi nhớ mọi chuyện đến nay, toàn là ba Đỗ nhường mẹ Đỗ. Mẹ Đỗ quá mạnh mẽ, trong nhà phải có một người nhường nhịn, người này chính là ba Đỗ. Đỗ Trạch đoán sự nhường nhịn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-thung-dam-chua/1516483/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.