Đào Gia Vũ chỉ có thể mơ màng cảm thấy sự mềm mại của người bên cạnh, y chẳng phải tay mơ trong chuyện ăn chơi nên không hề ngại ngùng, chỉ cần không làm bậy thì muốn làm sao cũng được. Y híp mắt ngửi thấy một mùi hương rất nhạt, mùi nước hoa căn bản không nhạt như vậy, chắc người ấy không thích không khí quá nồng nặc, mùi hương thoang thoảng như thấm vào ruột gan. Đào Gia Vũ ôm người bên cạnh, nói nhỏ bên tai cô: “Đừng lộn xộn, ngoan nào.”
Đầu A Thủy đang căng như dây đàn, đợi mãi không thấy Đào thiếu làm gì mới ngẩng đầu lên. Ấy thế mà tên này đang mơ mơ màng màng ngủ, uống nhiều rượu thế cơ mà, do rượu quá mạnh hay là y tự chủ quá tốt đây?
Người đàn ông này, mặt mày cân đối, nụ cười tự tin phóng khoáng, tuổi không lớn hơn mấy người kia nhưng rất chín chắn. Ở nơi này, họ đã gặp nhiều loại người trong ngoài không đồng nhất, ngoài mặt là một người chồng thật thà, chung thủy, nhưng tới nơi này đều biến thành những kẻ háo sắc, ngồi không được mấy phút đã động tay động chân sờ mó lung tung. A Thủy giơ tay vẽ theo viền môi y, nhớ tới sự việc lúc trước, anh sờ trái sờ phải tìm thấy bóp tiền của y, lôi danh thiếp ra soi dưới đèn xem thật kỹ.
“Đào Gia Vũ.” Nhìn thấy tên công ty và chức vị in ở mặt sau, A Thủy im lặng mất một lúc, lâu đến mức anh muốn ngủ luôn. Đột nhiên di động trong túi rung lên khiến anh tỉnh táo lại, anh rất sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-thung-dam-chua/1516450/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.