Thời tiết quái gở vừa mưa vừa tuyết, chậu sen đá lớn nhất kia bị gió quất rơi xuống lầu. Đỗ Trạch đau lòng sờ chỗ đặt chậu cây, chậu sen đá này anh bỏ hẳn ba nghìn đồng để mua về, sen đá càng già càng đắt, anh vừa nhìn thấy nó đã thích rồi.
“Xin lỗi cô, hôm nay tôi đi làm, quên không gom mấy chậu cây vào nhà.”
Tám chín mươi phần trăm là con mèo kia đang nằm trên ban công, rồi chậu cây rơi xuống đè chết nó, việc này vô cùng hi hữu, ấy thế mà vẫn xảy ra. Đỗ Trạch tự biết mình đuối lý nhưng vẫn cố gắng giải thích. Bác gái đứng xung quanh hiểu chuyện nên không nói nhiều, thấy chàng trai cũng thật thà nên quay lưng vào nhà, bỏ lại một câu: “Haiz, ra là tại mấy chậu cây.”
Cô gái lầu dưới khóc lóc thảm thương. “Nó ở cạnh tôi lâu như vậy, nói chết là chết luôn.”
Ngoài mấy đồng nghiệp nữ ở văn phòng ra thì Đỗ Trạch rất hiếm khi giao tiếp với người khác, xích lại gần cô gái đang khóc bù lu bù loa, đầu đau như búa bổ, giảng hòa với cô: “Ừm, xin hỏi bây giờ cô định thế nào?”
“Cậu phải đền!” Cô gái chỉ tay vào mặt anh. “Cục cưng của tôi là mèo tai cụp thuần chủng, là thú cưng đó, lúc trước tôi dùng rất nhiều tiền mới mua được, vậy mà về nhà chưa được mấy tháng đã bị cậu hại chết. Tâm huyết của tôi, tiền bạc của tôi, cậu đều phải bồi thường. Không những vậy, anh còn phải mua trả tôi một con y chang như vậy!”
Đỗ Trạch cũng định bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-thung-dam-chua/1516443/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.