Edit: An Ju
Beta: Mèo Không Mông
* * *
“Meo meo ~~ ”
Khi điện thoại di động của Liên kêu lên, Đông Điều đang uống trà, kết quả là, một ngụm trà ngon cứ như vậy bị lãng phí.
Đông Điều vừa dùng mặt giấy lau bàn vừa nói: “Lạy cậu, cài lại tiếng chuông khác đi.”
“Tại sao phải thay đổi, Bảo Bảo kêu rất dễ nghe mà.”
Cái con mèo ngu xuẩn kia kêu dễ nghe chỗ nào… Hơn nữa, nào có người đàn ông nào dùng tiếng mèo kêu làm tiếng chuông tin nhắn chứ, đúng là sở thích mắc ói.
Liên không thèm để ý tới hắn, mở điện thoại di động, quả nhiên là Ngụy Thanh gửi, bên trên chỉ có 3 từ:
“I miss you.”
Liên không nhịn được cười khẽ, nhanh chóng nhắn lại.
Máy bay vừa mới hạ xuống mặt đất, Ngụy Thanh chờ không nổi nữa mà mở túi, liền mở ra điện thoại di động gửi tin nhắn cho Liên, rất nhanh đã nhận được hồi âm, số từ ít hơn so với mình đã gửi đi, lại làm cho hắn thấy cực kỳ thỏa mãn.
“Me too.”
“Anh cười thật buồn nôn.” Lâm Vũ không nhịn được giội nước lã. “Không phải có nửa tháng thôi sao, chỉ chớp mắt liền qua, phải đến mức đó cơ à.”
Kỳ thực Lâm Vũ nếu là không bới móc còn tốt, hắn vừa lên tiếng ngược lại đã nhắc nhở Ngụy Thanh, Ngụy Thanh từ trong túi tiền móc ra điện thoại di động vừa nhét vào, bấm một hàng các số.
“Tiểu thư Isabella đó sao?”
“…”
“Đúng, máy bay vừa hạ xuống mặt đất, cô rất nhanh liền có thể nhìn thấy Lâm Vũ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-ten-cong-ai-thuong-lanh-nhat-ca-cong/767934/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.