Đám đông bao vây kín lấy cả hai. Theo phản xạ, họ ép chặt lưng vào nhau xoay theo vòng để phòng thủ. Lén đưa tay lấy từ trong túi một quả đạn mù, Khả Tịch đưa súng bắn lên trời gây phân tâm tạo cơ hội cho Lạc Phàm tung đạn vào chúng.
Làn khói trắng bay mịt mù khắp bầu không khí. Thoắt chốc đã không thấy hai người phụ nữ đâu nữa. Mất dấu rồi chăng?
- Trên kia! Tóm lấy bọn chúng!!
Một tên vệ sĩ trong đám nhìn tận lên phía trên gào hét cho đồng bọn biết vị trí. Lạc Phàm và Khả Tịch thay phiên nhau nổ súng bắn chết người phía dưới. Nhưng sự thật là chúng quá đông! Có súng, có đạn.. cũng không tác dụng gì..
- Mau lùi về phía sau rồi chạy đi!! Tớ sẽ nhanh chóng đuổi theo cậu!!!
Lạc Phàm ngoáy cổ nghiêng về bên cạnh hét to. Cô cắn chặt môi cố thúc giục người phụ nữ kia. Khả Tịch điên lên quát trả:
- Cố mà giữ chiếc mặt nạ trên mặt đi!! Cậu nghĩ một mình mình sẽ lo được tất cả sao?! Nực cười!!
- Ít nhất tớ đã gặp phải tình huống này nhiều lần! Kinh nghiệm hơn hẳn. Nếu không chạy.. Cả hai sẽ phải chết hết!!
Một viên đạn siêu thanh xuyên qua lớp áo của Khả Tịch. Cô cau chặt mày nén đau đớn rồi quát to lên tức giận:
- Đủ rồi! Thật lắm lời!!
Biết tính khí của cô. Lạc Phàm cố thử một lần nữa..
- Nếu cậu ở lại, cả hai đều sẽ bị tóm!! Nếu cậu chạy, ít nhất có thể quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-nam-boc/2939326/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.