Đáy mắt Diệp Phong thoáng chút xót xa. Anh đưa tay cốc nhẹ vào đầu cô rồi lại dịu dàng nói:
- Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa. Em muốn đưa anh đi đâu đây?
Khoé môi Lạc Phàm nở nhẹ một nụ cười tinh nghịch. Cô quay người sang anh rồi bày ra vẻ mặt thích thú:
- Em vừa tìm được một nơi rất lí tưởng để nghỉ ngơi. Chúng ta sẽ đi Vịnh Á Long nhé? Em vừa cho xây một ngôi nhà nhỏ ở gần đó.
- Là biển sao?
Đôi mắt của cô sáng rực như tia nắng mặt trời rồi nhanh đáp:
- Đúng vậy.
- Ở đó chỉ toàn là cát và nước, vậy có thịt không?
Lạc Phàm trưng ra vẻ mặt khó hiểu. Cô cau mày nhìn đăm đăm vào gương mặt bí hiểm của anh rồi lại hỏi:
- Thịt? Thịt gì cơ?
"Ưm.."
Vẫn chưa kịp nghe lấy câu trả lời nào từ anh thì cô đã bị một thứ gì đó tấn công vào ngay khoang miệng của mình một cách vô cùng mạnh bạo, khiến cô nhất thời không thể thở được..
Đôi má ửng hồng, hàng mi khẽ nhíu lại, bàn tay cố chống đẩy dần buông lỏng xuống yếu ớt rồi dùng lưỡi của mình đáp trả lại nhiệt tình. Khoé môi cả hai ướt sủng trong khoái lạc, từng tuyến nước bọt kết thành tơ sợi. Thi thoảng dừng lại để lấy vài hơi thở rồi lại đưa lưỡi đâm xuyên vào khoang miệng nóng bừng của đối phương. Cánh tay đang ôm chặt vòng lưng cứng như sắt thép của anh dần dần buông thỏng xuống rồi đưa lên che mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-nam-boc/2939295/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.