Trốn trong chăn khá lâu, không khí dần ngột ngạt khó chịu, mồ hôi dần chảy ra. Mị Dương không chịu nổi nữa tung cái chăn ra khuôn mặt ước át ửng đỏ lên.
"chắc...chắc là mơ thôi ! Là mơ đó...Làm gì có ai lại muốn ôm ấp một người dơ bẩn như mình...."
Suy nghĩ lung tung khiến cho Mị Dương kiệt sức, dần dần đôi mắt nặng trĩu hạ xuống, cái trần nhà màu nâu gỗ dần dần trở nhòa thành màu đen dần dần chìm sâu vào giấc ngủ.
...****************...
Ở một cái khu đầy nước đọng do cơn mưa để lại, bùn cát lẫn lộn lại thêm nước bẩn và khói thuốc lá thải ra khiến cho không gian vô cùng khó chịu và ảm đạm hơn nữa là đáng sợ.
Mấy tên cởi trần trên người toàn những hình xăm đáng sợ, ngồi bệch xuống đường, người đầy mùi thuốc lá. Cơ thể trông gầy, và trên tay còn không ngừng cầm gì đó, dạng bột màu trắng hít lấy hít để.
Sâu vào bên trong lại có hai tên ăn mặc chỉnh tề, vest đen lại thêm kính râm. Không gian chật hẹp và tối om, nhìn lại thêm màu xanh của ít rêu bám trên tường.
Phía trên cùng, tầng chủ chốt khác biệt với phía bên dưới kia dường như là một thế giới khác biệt. Căn phòng toàn là gỗ quý cao cấp lại đôi khi nghe thấy mùi thơm của gỗ thoang thoảng theo gió nhẹ.
Bên trong nội thất là những thứ đắt tiền được trưng bày và đồ dùng cao cấp nhất.
"Đại ca ! Hôm trước tôi có đến sòng bạc của ông Lê, có một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-ke-khon/2726567/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.