Bầu trời đêm được tô thêm sắc sáng lấp lánh bởi những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời như viên ngọc. Cơn gió hạ lùa vào từ ô cửa sổ, lại có chút mùi của hoa thoang thoảng khiến cho không gian dần dễ chịu hơn.
Trong căn bếp nhỏ, nối liền với tầng trệt, cánh cửa hé mở ra một khe sáng nhỏ. Hương thơm khoan khoái của hoa cứ thế mà chui lọt vào.
Mai Hân ngồi ngay cánh cửa ấy, cơ thể dường như trở nên mềm nhũn, tựa vào ghế hít lấy vài hơi.
"Ưm ~ Quả là nơi ở của bà chủ tiệm hoa!Hương thơm nhẹ thoang thoảng dễ chịu quá!"
Mị Dương phì cười, dịu dàng hít thở.
"Tuyệt chứ? Hoa có mùi dễ chịu mùa hạ này chỉ có hoa dạ hương và yến thảo thôi, chỉ có hai loại này ít được người khác để ý. Nên tớ hay để lại trang trí trong phòng và để làm hương thơm tự nhiên!"
"Oa~ Cậu nói mới để ý! Lâu lâu tớ lại nghe thấy trên người cậu có hương thơm dịu nhẹ như thế này đó!!!Thích thật!!!"
Trông cái không khí kẻ hỏi người trả lời vui vẻ đó, chiếc xe ấy đã dừng trước cửa. Người bước xuống là Ba Lâm, dáng vẻ ấy cao lớn cường tráng biết bao nhiêu. Nhưng vẫn toát ra vẻ điềm tĩnh của người trưởng thành.
Anh chưa gọi hay làm bất cứ hành động gì để gọi người bên trong, Mai Hân đã phấn khích không chịu được bật sáng đèn chạy ra nghênh đó.
"Chào anh Ba Lâm!!!! Mời anh vào trong nhé!!!!"
Nhìn thấy dáng vẻ phấn khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-ke-khon/2726565/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.