Buổi tối, sau khi Diệc Thiên vừa mới ra về mất. Thuần Dương nheo mày nhìn Hiểu Nhiên đang đứng vui vẻ trong bếp lau bát mà ngẫm nghĩ:
( Mình đã không ngờ cô ta lại vui vẻ khi gặp Diệc Thiên đến thế, bộ dạng ngu ngốc chết được)
Rồi anh tiến vào lên tiếng gọi lớn:
"Bạch Hiểu Nhiên"
Cô ngạc nhiên quay lại nhìn anh hỏi:
"A...sao vậy?"
"Cô...hẳn bây giờ đang rất vui"
Anh nói, cô ngạc nhiên mỉm cười trả lời:
"Tôi vẫn vậy mà, có gì khác sao?"
Anh nheo mày rồi tiếp lời:
"Tôi chỉ nhắc cho cô trước một điều thôi, đừng nên vọng tưởng quá"
Nghe lời này của anh thì cô ngạc nhiên hỏi:
"Ý anh là sao?"
Anh quay lưng bật cười nhẹ lên giọng đểu cợt:
"Diệc Thiên trước giờ không có bạn gái, không chừng cậu ta thích đàn ông đấy, cô cũng nên tìm hiểu trước khi tiến tới để không thôi vỡ mộng"
Hiểu Nhiên lại sửng sờ hơn lấp mấp:
"Gì...gì chứ? Sao anh dám nói xấu anh ấy hả?"
Anh quay lại nhếch môi vênh mặt nói:
"Tôi chỉ nói sự thật, với lại nếu thích phụ nữ thì cậu ta chỉ thích những mẫu con gái có thân hình hoàn mĩ và xinh đẹp, còn cô...chẳng có gì cả, đều phẳng như cái sân bay thế kia thì không chừng còn chẳng ai thèm chứ đừng nói là tên Diệc Thiên"
Hiểu Nhiên như bị kích động rồi nhăn mặt nói lớn:
"Anh đang bêu xấu tôi, mà khoan đã..."
Bỗng cô sực ngạc nhiên tiếp lời hỏi:
"Sao anh lại nói mấy lời này với tôi vậy?"
Bỗng anh đen mặt nói tiếp:
"Tôi chỉ nhắc nhở cô thôi, Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nguoi-hau/1735903/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.