Một lát sau, Tiểu Mễ mang hai đĩa thức ăn vừa hầm nóng lại đi ra đặt lên bàn thì Tư Diệp lên tiếng:
"Mãi bây giờ mới đem ra, tôi và Thuần Dương đã ăn xong cả rồi"
Tiểu Mễ sửng sờ thì tiếp lời
"Xin lỗi Lạc tiểu thư, cô bảo tôi đem hầm nóng lại cho nên..."
Tư Diệp nheo mày đứng dậy vênh mặt hỏi:
"Cô muốn nói gì tôi cơ?"
Tiểu Mễ lấp mấp:
"A...tôi...tôi không có ý gì cả"
Thuần Dương cũng đứng dậy lên tiếng:
"Tư Diệp, cô ta không sai đâu, em đã bảo đem vào hầm nóng lại rồi còn gì"
Tư Diệp thay đổi thái độ thân thiện nhìn anh bật cười nhẹ:
"Em chỉ định bảo cô ta dọn bàn thôi mà"
Thuần Dương tiếp lời
"Được rồi, công việc này cứ để cho người hầu làm, chúng ta đi thôi"
Tư Diệp gật đầu rồi cùng Thuần Dương đi ra ngoài mất. Hiểu Nhiên chợt đi ra lên tiếng hỏi
"Hửm? Chủ nhân và Lạc tiểu thư đâu rồi?"
Tiểu Mễ lắc đầu trả lời:
"Ngài ấy và Lạc tiểu thư ra ngoài rồi, cô ấy rõ ràng đã bảo tôi đem vào cho cô hầm nóng lại, nhưng bây giờ mang ra cô ấy lại không ăn"
Hiểu Nhiên ngạc nhiên rồi mỉm cười nói:
"Không sao đâu, chắc là cô ấy no rồi cũng nên"
Tại một hồ nước trong veo, bên cạnh bờ hồ Tư Diệp nắm lấy tay Thuần Dương đung đưa mỉm cười hỏi:
"Thuần Dương, anh không có gì muốn nói với em sao?"
Thuần Dương ngạc nhiên trả lời
"Anh chỉ cần thấy em đứng trước mặt cũng cảm thấy yên lòng rồi"
Bỗng Tư Diệp bật hỏi tiếp:
"Phải rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nguoi-hau/1735897/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.