Lúc này, Diệc Thiên kéo tay Hiểu Nhiên ra một chỗ trống, rồi anh giơ tay đến dịu dàng nói:
"Hiểu Nhiên nắm lấy tay tôi, tôi dạy cô nhảy"
Hiểu Nhiên gật đầu vừa ngượng ngùng vừa giơ tay mình đến nắm lấy tay anh. Sau một hồi cô giẫm phải chân anh thì giật mình bối rối nói
"A xin lỗi, tôi...tôi không cố ý"
Diệc Thiên mỉm cười nhẹ
"Không sao"
Tại bàn rượu gần đó, Thuần Dương vừa cầm ly rượu nhấp vào môi vừa liếc nhìn Hiểu Nhiên và Diệc Thiên đang nhảy trước mặt mình từ xa, anh nheo mày
(Thật chướng mắt)
Tư Diệp ngồi bên cạnh giơ ly rượu mình đến anh lên tiếng:
"Thuần Dương, cạn ly nào"
Anh quay lại nhìn cô ngạc nhiên trong suy nghĩ
(Phải rồi nãy giờ mình có chút lơ Tư Diệp, không biết cô ấy giận không?)
Anh mỉm cười giơ ly mình cạn vào ly cô rồi nói
"Tư Diệp, anh có chuyện muốn hỏi em"
"Chuyện gì vậy?"
Tư Diệp ngạc nhiên hỏi, ánh mắt anh nhìn cô rồi tiếp lời
"Sao tự dưng em lại về nước đột ngột vậy?"
Cô bỗng ngạc nhiên hơn,rồi ngập ngừng cười nói
"À em...là vì đã học xong thiết kế nên quay về đây gặp anh mà"
Anh ngạc nhiên rồi hỏi
"Lúc ấy em muốn học thiết kế? Tại sao không nói anh?"
Tư Diệp lấp mấp
"A...em biết là anh sẽ không chấp nhận việc em xa anh đột ngột như vậy nên em mới đành không nói cho anh biết, với lại...em nghĩ chỉ có cách này mới làm anh không phải chờ đợi em"
Bỗng nét mặt Thuần Dương nghiêm nghị thất vọng nhìn Tư Diệp nói:
"Em nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nguoi-hau/1735892/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.