8:00 sáng hôm sau.
Tư Diệp mang giỏ trái cây bước vào cửa Phó Gia với tâm trạng rất vui, liền quay sang cô người hầu gần đó lên tiếng hỏi
"Thuần Dương đâu rồi? Nói tôi đến gặp anh ấy"
Cô người hầu cúi đầu rồi trả lời
"Chủ nhân ngài ấy còn đang ngủ, sáng giờ vẫn chưa xuống, hay để tôi lên phòng gọi ngài ấy..."
Cô người hầu đang nói thì Tư Diệp cắt lời
"Khỏi, tôi sẽ tự lên gọi anh ấy dậy"
Nói xong cô bước lên bậc thang hướng đến phòng Thuần Dương.
Lúc này Hiểu Nhiên vừa mở mắt ra thì ngạc nhiên lẩm bẩm
"Sáng rồi á? Đêm qua mệt quá nên mình ngủ quên mất"
Rồi cô cố ngồi dậy thì chợt thấy cánh tay anh đang đè lên người mình, cô nhíu mày nhìn anh vẫn còn đang ngủ bên cạnh, nhẹ nhàng gỡ tay anh lên thì tiếng gõ cửa bên ngoài khiến cô giật mình
"Cộc cộc"
Tư Diệp đứng bên ngoài lên tiếng gọi
"Thuần Dương, anh vẫn còn ngủ sao? Em đến gặp anh đây"
Hiểu Nhiên giật mình lẩm bẩm
"Tiếng này là...là Lạc tiểu thư"
Rồi cô đặt nhẹ tay anh xuống giường, lây người anh gọi
"Chủ nhân, chủ nhân à"
Anh vẫn nhíp mắt ngủ, mấp môi vài chữ
"Ồn...quá"
Phía bên ngoài Tư Diệp nheo mày lẩm bẩm
"Sao Thuần Dương lâu vậy? Không lẽ không có trong phòng?"
Cô lên tiếng
"Thuần Dương,nếu anh không mở cửa là em vào đó"
Bên trong phòng,Hiểu Nhiên cố lây người anh gọi
"Chủ nhân,sáng rồi, anh mau dậy đi"
Anh vẫn phất tay ra quay người về bên kia ngủ tiếp khiến cô nhăn mặt
(Tên này sao ngủ như heo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nguoi-hau/162330/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.