" Đường tình tấp nập người đi!
Cớ sao trời định ta chung lối về!
Nữ nhi thiên hạ thiếu gì,
Vì sao anh thấy mỗi hình bóng em? "
Bài thơ do chính ta " Thiết Tử Vân " ngẫu hứng sáng tác thay cho tâm trạng nam chính, và cũng là bài thơ mở màn chương 5 _
.....
Rụn....rụn....ẹn...ẹn...!
Tiếng bô xe mô tô rượt đuổi nhau trên đại lộ.
Kẻ bị truy đuổi vẫn quyết không khuất phục mà cố cấm đầu chạy bán mạng là Âu Nhã Phi.
Cô tăng hết vận tốc của chiếc xe mình nhưng khả năng có hạn, lỗi do con ngựa sắt này quá tuổi về hưu.
Xe cô bỗng dưng phát ra âm thanh " Tạch...tạch... tạch " rồi tắt ngúm giữa đường.
Âu Nhã Phi đậu lại bên vệ đường tức tưởi: " Hầy...tức chết đi được! Sao lại hỏng vào lúc này chứ? "
" Kha kha! Sao? Hết đường chạy rồi à? ". Gã thuộc hạ của Lão Hổ cùng đồng bọn hắn bủa vây cô bốn phương tám hướng.
" Các người muốn gì? ". Bản chất thật của cô nàng bắt đầu bộc lộ, ánh mắt như mũi kiếm sắc nhọn giương về bọn người Lão Hổ hỏi đúng bốn chữ.
" Mày là phóng viên đúng không? Mau giao chiếc máy ảnh ra! ". Một thằng đàn em dáng người lùn xủn lớn tiếng hách dịch.
Âu Nhã Phi quăng cho bọn họ ánh mắt khinh bỉ nói: " Mày không có tư cách thốt ra câu đó! "
" Thế còn tao? Một mình mày mà dám láo xược thế? Gan cũng to lắm! ". Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nang-phong-vien/2614222/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.