Chương trước
Chương sau
Vốn dự tính ngày nghỉ cuối tuần cùng vợ về nhà mẹ vợgiúp bà sơn phòng, thuận tiện xem có cần đổi hoặc bỏ vật dụng gì không, khôngngờ bữa ăn “Tân nương tuyển chồng” bị anh quên khuấy mất lại đột ngột nhảy xổra, quấy phá kế hoạch.
Ngắt điện thoại mẹ gọi tới, Dịch Tử Xá nhăn mặt khóchịu.
Mạnh Thiên Bình bưng trà nóng vào thư phòng, thấymặt anh như vậy.
“Sao vậy anh?”. Cô quan tâm hỏi.
“Mẹ anh vừa gọi điện thoại nói địa điểm và thời giancủa buổi gặp-mặt-thân-mật thứ 7 này”.
Cô tròn mắt, cảm giác có điểm kì quái mà không biếtlà cái gì, đành phải im lặng đưa chén trà cho anh.
Anh nhận, đặt xuống bàn làm việc, sau đó đặt cô ngồilên đùi mình, ôm cô mà hỏi. “Em đang nghĩ gì? Nói cho anh biết”.
“Anh làm sao biết em đang nghĩ?”. Cô tò mò.
“Đoán”.
“Vậy cũng được nữa hả?”. Cô dở khóc dở cười.
“Vì em đột nhiên im lặng”. Anh trả lời đứng đắn, sauđó lại hỏi. “Em đang nghĩ gì?”.
“Chỉ là 1 suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu thôi, emkhông nghĩ gì nhiều cả”. Cô im lặng trong chốc lát, rồi giải thích với anh, đểanh khỏi hiểu lầm.
“Suy nghĩ lóe lên đó là gì?”. Anh muốn hỏi cho ralẽ.
“Chỉ là… Ừm, vì sao anh không kể với mẹ anh chuyệnanh đã kết hôn?”. Cô do dự 1 chút, lần lữa 1 chút, mới cúi đầu nhỏ giọng nói.
Anh ngạc nhiên. “Em không phải đang buồn vì anh chưagiới thiệu em cho ba mẹ đó chứ?”.
“Không phải”. Cô nhanh chóng phủ nhận, nhưng tronggiọng nói vẫn nghe ra được 1 chút để bụng, thật là đáng yêu.
Dịch Tử Xá kìm lòng không được ôm cô chặt hơn, hônmá cô, rồi giải thích.
“Giống như em hiểu tính mẹ em ra sao, thì anh cũnghiểu tính ba mẹ anh như vậy. Ba anh là hội trưởng hội chìu vợ, đáp ứng mọi yêucầu của mẹ anh, muốn anh ngoan ngoãn đi dự mấy bữa ăn thân mật – yêu cầu duynhất của mẹ anh gần 10 năm, nếu anh không đi nhất định sẽ bị ba đánh chết”.
“Về phần vì sao anh không kể cho mẹ biết chuyệnchúng ta đã kết hôn, lý do cũng vì không muốn bị ba đánh chết. Chờ cự tuyệt đốiphương rõ ràng đã, mới tới thẳng thắn thú nhận và xin lỗi mẹ, kết quả tuy chỉcó 1, nhưng quá trình sẽ hoàn toàn khác, thậm chí kết cục của anh cũng khácluôn”.
Nhìn mặt anh nghiêm trọng, mặt Mạnh Thiên Bình cũngbất giác nghiêm trọng theo.
“Ba anh thật sự đánh anh à?”. Cô nhịn không đượchỏi.
“Tính anh hoàn toàn là phiên bản của ba đó, em thấycó hay không?”. Anh không đáp, hỏi lại.
Cô nhìn chăm chú, sau đó lắc đầu. “Không đâu. Nếuanh thật sự giống tính ba, vậy ba sẽ không đánh người”.
“Vì sao?”.
“Vì anh cũng không đánh người”.
Nghe thấy cô trả lời không chút do dự, Dịch Tử Xá nhịnkhông được cười khẽ 1 tiếng, cúi người hôn cô.
“Không được chắc chắn như vậy, thực tế anh sẽ đánhngười, nhưng chỉ không đánh trẻ con & phụ nữ thôi, ba anh cũng vậy. Đángtiếc, anh không phải phụ nữ, cũng không phải trẻ con, nên anh phải thận trọngnhư vậy, hiểu chưa?”.
“Cho nên ba anh thật sự sẽ đánh anh?”.
“Nếu anh dám chọc mẹ anh tức giận hoặc đau lòng thì– đúng vậy, ba sẽ đánh”. Anh gật đầu.
Mạnh Thiên Bình vẫn cảm thấy khó hiểu, vì cô khôngthể tưởng tượng được cảnh anh bị đánh sẽ ra sao.
“Nguy rồi!”. Đột nhiên, cô cứng đờ cả người, la lên.
“Làm sao vậy?”.
“Chuyện chúng ta kết hôn tạm thời không được nói choba mẹ anh biết, vậy mà hôm nay anh lại la lớn trong công ty em là vợ anh,chuyện này nếu ba mẹ anh nghe được, thì phải làm sao?”. Cô lo lắng bối rối.“Trời ơi, không chừng bây giờ họ đã nghe được rồi!”.
“Yên tâm, nếu bọn họ nghe được, điện thoại trong nhàhoặc chuông cửa đã sớm vang inh ỏi rồi”. Anh trấn an cô, miệng cười rộng tớimang tai.
“Anh còn cười được?”. Cô khó tin nhìn anh.
“Vì em lo lắng cho anh”.
“Đó là đương nhiên, anh là chồng em, sao em không lolắng cho được?”.
Câu trả lời của cô lại làm miệng Dịch Tử Xá rộng rasuýt chút nữa tới ót, tiếp theo anh hôn cô thật sâu, ôm cô rất chặt.
“Em là của anh, vĩnh viễn là của anh”. Giọng anh trànngập dục tình.
“Dạ”. Cô không hề dị nghị gật đầu đáp lại.
“Như vậy”. Anh kéo giãn khoảng cách ra 1 chút, phithường nghiêm túc, khẩn trương nhìn cô không rời mắt. “Em có đồng ý lấy anhkhông, Mạnh Thiên Bình?”.
Cô ngẩn người, đáp ngay. “Em đã lấy anh rồi còn gì”.
Anh lắc đầu. “Lúc trước là hợp đồng, còn hiện tại làvì… Khụ khụ!”. Anh ho 2 tiếng không được tự nhiên rồi mới xấu hổ nói. “Anh yêuem”.
Nước mắt ào ra từ hốc mắt Mạnh Thiên Bình, làm nhòetầm mắt cô.
“Đáng chết!”.
Cô đột nhiên nghe thấy anh thấp giọng mắng, đồngthời kéo cô vào lòng vỗ về.
“Anh nói những lời này không phải muốn làm em khóc”.Anh ảo não nói.
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, kề sát đầu, lắc lắc, chùinhững giọt nước mắt hạnh phúc vào lồng ngực anh.
Dịch Tử Xá luống cuống tay chân để cô ngừng khóc,thấy cô không có dấu hiệu dừng lại, rốt cuộc nhịn không được kéo cô đứng dậy,thô lỗ. “Đừng khóc, em còn chưa trả lời anh, cuối cùng em có chấp nhận lấy anhkhông?”. Khẩu khí có điểm dữ dằn, nhưng động tác rất dịu dàng lau đi nước mắttrên mặt và trên mí mắt cô.
Mạnh Thiên Bình không ngăn được mình mỉm cười, vừakhóc vừa gật đầu với anh.
“Anh muốn nghe chính miệng em nói”. Anh nhìn cô chămchú, giọng đột nhiên trở nên khàn khàn dị thường.
Cô ngẩng đầu lên hôn anh 1 cái, sau đó mới nói. “Emđồng ý”.
Giọng cô cũng nghèn nghẹn, rõ ràng mà thâm tình.
Đáy mắt anh nhiễm 1 tầng tình ý, dùng nụ hôn mà đáptrả.

Nắm tay vợ, Dịch Tử Xá và Mạnh Thiên Bình 2 ngườitình cảm ngọt ngào bước nhanh tới địa điểm gặp mặt.
Bọn họ đến sớm nửa tiếng so với giờ hẹn, cả 2 địnhlợi dụng thời gian dư để ăn mừng 1 tí, không ngờ khi bồi bàn đưa họ vào phòngăn đã đặt trước, bên trong đã sớm có người ung dung ngồi ghế uống trà.
“Chết đi, Nhâm Duẫn Dực, đồ khốn nhà mày chạy tớiđây làm gì?”. Anh nhịn không được mắng luôn.
“Đương nhiên tao tới xem diễn kịch”. Nhâm Duẫn Dựcmỉm cười, nham hiểm như đang muốn hưởng thụ đại tiệc.
Bất quá khi ánh mắt anh dời xuống, nhìn 10 ngón taygiao nắm của Dịch Tử Xá và Mạnh Thiên Bình, tươi cười lập tức tắt ngúm, thayvào đó nhíu mày nghi ngờ.
Anh lịch sự đứng dậy, phong độ vươn tay ra chào MạnhThiên Bình lần đầu gặp mặt. “Xin chào, em là – ”. Lời còn chưa dứt, cánh tay đãbị người khác gạt đi.
“Vợ tao”. Dịch Tử Xá lớn tiếng.
Nhâm Duẫn Dực cứng họng trợn mắt, ngạc nhiên đến nỗiá khẩu. Vợ?
“Mày giỡn cái gì? Mày kết hôn hồi nào?”. Anh hoànhồn nhăn mặt.
“1 tháng trước”. Dịch Tử Xá lấy vẻ mặt ‘đường làmquan vô cùng rộng mở’ nhìn anh, trả lời.
“Giỡn hoài mày”. Nhâm Duẫn Dực trừng.
“Tao giỡn mày làm gì, muốn coi chứng cứ không?”. Anhgiơ lên 10 ngón tay giao nắm của 2 người, rồi chìa nhẫn kết hôn ra cho bạn xem.“Đây là nhẫn kết hôn của tụi tao”.
Nhâm Duẫn Dực cắn môi, chân mày nhíu chặt nhìn anhtrong chốc lát, đột nhiên lộ ra biểu tình như mới tỉnh ngộ. “Cái này là biệnpháp thoát khỏi khốn quẫn của mày đó hả, giả kết hôn? Giỏi, đúng là không đoánra được!”. Anh ngăn không được, vừa cười vừa lắc đầu. “Bất quá mấy anh đây cảnhcáo chú em 1 tiếng, tân nương cũng không phải kẻ ngốc, chú nghĩ thoát đượcthoải mái à?”.
“Xem ra không có căn cứ xác đáng thì mày không tintao đã thật sự kết hôn đúng không?”. Dịch Tử Xá thở dài, nói xong liền rút bópra quăng về phía bạn. “Nhìn tên người phối ngẫu trong chứng minh đi”.
Nhâm Duẫn Dực nghi ngờ nhìn anh, sau đó mới mở bópra, tìm được chứng minh thư, xoay ngược lại.
“Đáng chết!”. Anh đột nhiên rủa, ngẩng đầu trừngthằng bạn không biết nhẫn nại, hễ kích động sẽ làm ra chuyện không có đầu óc.“Dịch Tử Xá, mày đang làm cái quỷ gì?”. Anh thật không dám tin vì muốn thoátkhỏi cuộc hôn nhân sắp đặt này mà nó dám giỡn quá hóa thật đăng kí kết hônluôn!
“Có gì mà quỷ? Đã nói với mày cô ấy là vợ tao, taođã kết hôn rồi, mày còn không tin”. Dịch Tử Xá thoải mái nhún vai, sau đó nắmtay Mạnh Thiên Bình đi tới ghế ngồi, thật cẩn thận dìu cô ngồi xuống. “Đến đây,cẩn thận 1 chút”.
Nhâm Duẫn Dực bị hành động khác thường đó dọa trợnmắt há hốc mồm, tròng mắt thiếu chút nữa lòi ra ngoài.
Làm ơn đi, tên có vẻ mặt dịu dàng, cử chỉ nhỏ nhẹ,ăn nói ân cần này là thằng bạn Dịch Tử Xá không biết nhẫn nại, to mồm, mỗi khinói chuyện giống như cãi lộn còn không nói chuyện thì như đầu gấu xã hội đenmình quen biết 30 năm nay sao?
Tuy rằng bề ngoài giống, trên thực tế là giống nhưđúc, nhưng nó tới chỗ nào không sạch sẽ, không cẩn thận bị trúng tà hay ma nhậpvô à?
“Tử Xá, mày có khỏe không đó?”. Vẻ mặt anh quan tâmthăm hỏi. “Gần đây mày có tới nhà tang lễ hay nghĩa địa linh tinh nào không?”.
Quen biết nhau cả đời, Dịch Tử Xá làm sao không hiểuý Nhâm Duẫn Dực.
“Tao khỏe lắm, không có trúng tà trúng gió gì hết”.Anh trợn mắt.
“Rất nhiều người trúng tà lúc đầu đều thấy mìnhkhỏe, không sao”. Nhâm Duẫn Dực trưng ra bộ mặt nghiêm túc.
“Cho nên mày muốn tao đấm cho 1 cái, mới tin taokhông sao chứ gì? Nếu vậy tao chấp nhận, tới đây”. Dịch Tử Xá nói xong nắm taylại thành đấm, vẻ mặt âm trầm nguy hiểm, từng bước tới gần anh.
“Được rồi, tao tin mày không sao hết, tao tin”. NhâmDuẫn Dực lập tức lùi về sau, giơ tay lên ôm đầu.
“Thật đáng tiếc, tao còn tưởng mình có cơ hội luyệnbắp tay”. Dịch Tử Xá dừng lại, khẩu khí thất vọng, chọc Mạnh Thiên Bình nhịnkhông được bật cười.
“Nó là Nhâm Duẫn Dực, thằng khốn nạn cá tính ti bỉ,giảo hoạt, nham hiểm ngoại cỡ”. Anh giới thiệu với cô.
“Ê, tao thiếu tiền mày hả thằng quỷ? Dìm hàng nhaudữ vậy!”. Nhâm Duẫn Dực nhịn không được lên tiếng kháng nghị.
“Cô gái xinh đẹp này là Mạnh Thiên Bình – vợ anh đóchú”. Không để ý bạn kháng nghị, Dịch Tử Xá tiếp tục giới thiệu đôi bên. “Cònnữa, mày nói nhỏ nhỏ tôi, đừng có to mồm dọa con tao”.
“Ha! Ha!”. Nhâm Duẫn Dực cười 2 tiếng trào phúng.“Mày coi lại mày đi, nói chuyện còn to hơn sét đánh mà kêu ai nói nhỏ? Mày cáithằng này, rốt cuộc có biết không – ”. Nói chưa xong, mặt đã đơ cứng ngắc.
Con? Ánh mắt anh bất giác nhìn về phía Mạnh ThiênBình, lập tức hiểu ra.
Không thể nào. Anh tự nhủ.
“Chẳng lẽ em bé?”. Anh hỏi.
“Trong bụng vợ tao, cô ấy mang thai!”. Dịch Tử Xángăn không được hưng phấn, lớn tiếng tuyên bố, cao hứng sắp bay lên ngọn câytới nơi.
Buổi sáng tỉnh lại, anh như mọi ngày định hôn chàobuổi sáng vợ yêu, ai ngờ cô trợn mắt lên, tay duỗi ra, sét đánh không kịp bưngtai đẩy anh ngã ngược về giường, làm anh nhất thời tổn thương không chịu nổi,tưởng vợ chán mình rồi.
Chỉ là ý nghĩ còn nghĩ chưa xong, vợ yêu đã baynhanh xuống giường, chạy xa khỏi anh.
Anh ngây như phỗng trố mắt nhìn, còn chưa hiểu xảyra chuyện gì, trong phòng tắm bỗng có tiếng nôn mửa, làm anh sợ quá vọt xuốnggiường vào trong phòng tắm, thấy cô ôm bồn cầu nôn không ngừng.
Sau, tất nhiên anh không phân trần gì lập tức mangMạnh Thiên Bình đến bệnh viện khám, sao biết bác sĩ khoa dạ dày khám xong, độtnhiên hỏi 1 câu –
“Hai người có muốn tới khoa phụ sản kiểm tra 1 chútkhông?”.
Khi đó anh như bị sét đánh, không động đậy nổi, khótin, nhưng nói trở về, người bị sét đánh cháy sém lông tóc không ai mừng rỡ nhưđiên giống anh cả.
Vì thế, bọn họ chạy từ khoa dạ dày tới khoa sản đăngkí, 1 giờ sau, bọn họ nghe từ miệng bác sĩ 1 câu –
“Chúc mừng 2 anh chị, 2 người sắp làm ba mẹ rồi”.
Nói thật, Dịch Tử Xá đã quên làm sao mình rời bệnhviện được, chỉ biết sau khi anh hồi phục, người đã đứng ở bãi đỗ xe, lòng ôm bàxã cười không thể nhịn, liều mình ngăn bản thân quá mức hưng phấn, cứ muốn ômcô đi về nhà luôn.
Tóm lại, 9 tháng nữa anh sẽ làm cha.
Vấn đề sau đó đều chu toàn, ba mẹ anh biết chuyệnnày rồi, bảo đảm anh lập công chuộc tội, trắng án được thả ngay, muahahaha…..
“Ha ha….”. Quá sức sung sướng, anh rốt cuộc nhịnkhông được cười ha ha tiếp.
Nhâm Duẫn Dực cứng họng trợn mắt, tin tức quá mứcthình lình làm anh nói không nên lời.
Anh rất muốn kêu nó đừng giỡn nữa, nhưng theo hiểubiết của anh về nó, anh sẽ nhận ra ngay nó giả bộ hay thật lòng. Thằng khốn nàyvui đến sắp lên cơn điên!
Cho nên vừa rồi mỗi câu nó nói đều là thật? Bao gồmkết hôn, cô gái xinh đẹp này là vợ nó, rồi vợ nó có thai, nó có con?
“Thật sự rất khoa trương”. Anh không tin được lắclắc đầu, thì thào.
Ai ngờ sự tình phát triển tới mức này đâu?
Hơn 1 tháng trước, 4 người bọn họ còn đang tâm niệmcâu “Không có tự do thà chết còn hơn”, quyết định bảo vệ đời độc thân và sự tựdo của mình.
Kết quả sao? 1 tháng sau, anh yêu cô dâu giả, còn cóvị hôn thê, hận không thể dắt tay cô ấy ngay vào lễ đường, không ngờ Dịch Tử Xácòn nhanh chân hơn, trừ kết hôn, có vợ, nó còn chế tạo được cả con rồi!
Làm ơn, muốn dọa người cũng nên có giới hạn chứ? Quáđáng rồi nha.
Ghế bị đẩy ra, vị hôn phu yêu mến Quan Tiểu Ngưngcủa anh tò mò nghi hoặc đi đến bên cạnh.
Đi theo cô còn có nữ nhân vật chính của bữa ăn hômnay – Quan Tử Ngâm, mặt cô này cũng nghi hoặc luôn, 2 người chẳng hiểu gì đứngnhìn Dịch Tử Xá cười to.
“Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”. Quan Tiểu Ngưng thìthào trộm hỏi Nhâm Duẫn Dực. Sao cô với Tử Ngâm vừa đi toilet về, trên bàn lạixuất hiện thêm 1 người kì quái vầy nè?. “Anh ta là ai vậy? Là Dịch Tử Xá sao?”.
Nhâm Duẫn Dực gật đầu, ôm vị hôn thê vào lòng, nhìncô chằm chằm.
Tuy rằng việc bị anh ôm quá bình thường, nhưng mặtanh biểu tình quái dị làm Quan Tiểu Ngưng hơi lo.
“Làm sao vậy?”. Cô hỏi.
“Chúng ta kết hôn trước được không, Tiểu Ngưng? Nếuthật sự muốn cùng Quan Tử Ngâm mặc áo cưới đi vào lễ đường thì đến lúc đó chúngta làm lại cho cô ấy ưng lòng”. Nhâm Duẫn Dực thật sự, thật sự nghiêm túc nóivới cô.
Quan Tiểu Ngưng bất ngờ ngây người, nhịn không đượcphụt cười. “Anh đang nói gì vậy?”.
“Duẫn Dực, cô ấy là ai thế?”. Lần đầu tiên thấythằng bạn thân mật với phụ nữ như vậy, Dịch Tử Xá trố mắt, mở miệng hỏi.
“Vị hôn thê của tao”. Nhâm Duẫn Dực đắc ý trả lời,giống như đang ôm được bảo bối trong lòng.
Dịch Tử Xá nhíu mày.
Nhâm Duẫn Dực nâng cằm, lấy bộ dáng khiêu khích nhìnanh, giống như đang hỏi : Sao, bộ không được hả?
Câu trả lời của anh là kéo vợ yêu về bên người, dắttay cô, chu môi nói. “Vợ tao”.
Nháy mắt, cả bàn chìm vào im lặng, không biết nói gìmà đỡ.
“Cho nên”. Nữ nhân vật chính hôm nay – Quan Tử Ngâmrốt cuộc không trốn nữa, xuất đầu lộ diện, đánh vỡ im lặng trong bàn. “Đốitượng thân mật của tôi hôm nay là Dịch Tử Xá, đã kết hôn có vợ rồi?”.
“Cô là ai?”. Dịch Tử Xá nhìn về phía cô, vẻ mặt nghihoặc mở miệng.
“Đối tượng gặp mặt thân mật của anh hôm nay, Quan TửNgâm”. Cô nhịn không được liếc mắt xem thường, lời vừa rồi cô nói còn chưa đủ rõsao?
“Cô? Xà yêu?”. Dịch Tử Xá ngạc nhiên bật thốt lên.
“Xà yêu?”. Cô hoài nghi hỏi lại.
“Nói sai rồi, xà yêu trong mơ thôi, trong hiện tạiphải nói là A Hoa ngu ngốc* mới đúng”. Dịch Tử Xá nhanh miệng sửa, Mạnh ThiênBình biết đến sự tồn tại của “xà yêu” không kịp ngăn, xấu hổ đỏ hết mặt mày.
(*A Hoa ngu ngốc = có thể là 1 nhân vật trên TV???Ai đọc bộ đầu tiên của Hệ liệt Tân nương tuyển phu hay còn gọi là Hệ liệt Tứđại thiếu gia là hiểu à :”>)
“Tử Xá”. Cô thấp giọng kêu.
“Sao vậy?”. Anh lập tức cúi đầu dịu dàng hỏi.
Nhâm Duẫn Dực hiểu ra, cười to. “A Hoa ngu ngốc? Haha ha….”.
Anh cười to đến mức Quan Tiểu Ngưng bị anh ôm trongngực cũng rung theo.
“Duẫn Dực?”. Cô thật không hiểu chuyện gì làm anhcười đến phát điên như vậy.
“Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, nó đi theo 2 em, núptrong tối nhìn ra, lúc đó em giả dạng…. đúng là rất giống A Hoa ngu ngốc, haha….”. Nhâm Duẫn Dực miễn cưỡng nín cười, giải thích, giải thích chưa được 1nửa lại ngăn không được cười tiếp.
“Hai người? Mày với cô ấy? Còn cô nàng này?”. Nghethấy lời thằng bạn, Dịch Tử Xá không hiểu gì cả, lờ mờ nhìn về phía Quan TửNgâm. “Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”.
“Tốt lắm, cuối cùng cũng có người nói vào trọngđiểm”. Quan Tử Ngâm gật đầu đồng tình, khoanh 2 tay trước ngực nhìn 2 cặp nam nữ,thong thả nói. “Hiện tại chuyện gì đang xảy ra vậy? Còn nữa, bữa ăn thân mậthôm nay có cần tiếp tục nữa không? Ai làm ơn nói cho tôi biết với?”.
Sau đó… Kết quả là… Ừa, là vầy đó.
Kết cục : bữa ăn thân mật trở nên phấn khích kì lạkhông thể tả!
Kết Thúc
“Dịch Tử Xá, mày lăn ra đây cho ba!”.
Tiếng gầm như sư tử rống bất ngờ vang lên ngoài cửalớn, làm Dịch Tử Xá đang chuyên tâm nghiên cứu sách mang thai trên sofa nhảydựng, gấp rút vọt ra cửa, cạch 1 tiếng cửa mở toang, anh lách người ra ngoài,rồi nhanh chóng đóng cửa lại.
“Mày đang làm cái quỷ gì? Sao đóng cửa lại? Khôngmuốn hàng xóm trên lầu nghe mày bị ba la đúng không?”. Ông Dịch tức giận rítgào.
“Mình à, nhỏ giọng, mình cứ ầm ỹ như vậy sẽ ảnhhưởng tới hàng xóm xung quanh”. Bà Dịch vỗ vỗ tay chồng.
“Được rồi, anh nhỏ giọng”. Ông lập tức gật đầu nghetheo, sau đó trở lại bộ dạng mãnh thú quát con trai. “Còn không mau mở cửa đểba mẹ vào nhà?”.
“Ba mẹ có thể vào, nhưng ba làm ơn đáp ứng con nhỏgiọng xuống, vì vợ con đang ngủ”. Dịch Tử Xá nói với ba.
“Mày nói cái gì, tiểu tử thối này! Chiêu này gạtđược người khác, đừng hòng lừa ba!”. Ông Dịch giận không thể át lại rít lên.
“Mình à, để em nói chuyện với Tử Xá đã được không?”.Bà Dịch lại mở lời, lập tức ông Dịch gật đầu im lặng, nhưng mà vẫn không ngừngliếc con trai.
“Tử Xá, mẹ nhận được điện thoại Tử Ngâm gọi tới, conbé nói con đã có vợ rồi, đáng tiếc nó không có phúc phận làm con dâu của mẹ.Cái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Con kết hôn lúc nào, sao mẹ không biết?”.Bà Dịch vẻ mặt cực kì nghiêm nghị hỏi anh.
“Chuyện này rồi con sẽ kể từ từ cho mẹ nghe, trướchết con báo cho mẹ 1 tin đã, mẹ, mấy tháng nữa mẹ sẽ làm bà nội, vì vợ con đangmang thai!”. Dịch Tử Xá lật đật nói liền.
“Con nói gì, thật hả?”. Bà Dịch sửng sốt ngẩn cảngười, vui mừng hỏi lại.
“Là thật”. Anh gật đầu thật mạnh. “Sáng nay tụi conmới đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói cục cưng được 4 tháng rồi”.
“Trời ơi, mình à, anh có nghe thấy không? Chúng tasắp có cháu bế!”. Bà Dịch cực kì hưng phấn quay đầu nói với chồng, rồi lại lậptức quay sang hỏi con. “Con dâu của mẹ đâu? Con bé đang ở đâu? Thân thể saorồi, có chỗ nào không thoải mái? Trời à, mẹ sắp làm bà nội rồi, không phải mơchứ? Mình ơi?”. Bà lại quay đầu nhìn chồng.
“Không phải”. Ông Dịch kiên nhẫn nhắc lại, thấy vợcười, ông cũng cười theo.
Nhìn ba mẹ đều đang cười, Dịch Tử Xá cũng cười luôn.
Nhìn đi, chẳng phải anh đã nói anh có thể qua ải antoàn, trắng án được thả ngay lập tức sao?
Vợ vạn tuế! Vạn tuế!
Hết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.