Vốn dự tính ngày nghỉ cuối tuần cùng vợ về nhà mẹ vợgiúp bà sơn phòng, thuận tiện xem có cần đổi hoặc bỏ vật dụng gì không, khôngngờ bữa ăn “Tân nương tuyển chồng” bị anh quên khuấy mất lại đột ngột nhảy xổra, quấy phá kế hoạch.
Ngắt điện thoại mẹ gọi tới, Dịch Tử Xá nhăn mặt khóchịu.
Mạnh Thiên Bình bưng trà nóng vào thư phòng, thấymặt anh như vậy.
“Sao vậy anh?”. Cô quan tâm hỏi.
“Mẹ anh vừa gọi điện thoại nói địa điểm và thời giancủa buổi gặp-mặt-thân-mật thứ 7 này”.
Cô tròn mắt, cảm giác có điểm kì quái mà không biếtlà cái gì, đành phải im lặng đưa chén trà cho anh.
Anh nhận, đặt xuống bàn làm việc, sau đó đặt cô ngồilên đùi mình, ôm cô mà hỏi. “Em đang nghĩ gì? Nói cho anh biết”.
“Anh làm sao biết em đang nghĩ?”. Cô tò mò.
“Đoán”.
“Vậy cũng được nữa hả?”. Cô dở khóc dở cười.
“Vì em đột nhiên im lặng”. Anh trả lời đứng đắn, sauđó lại hỏi. “Em đang nghĩ gì?”.
“Chỉ là 1 suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu thôi, emkhông nghĩ gì nhiều cả”. Cô im lặng trong chốc lát, rồi giải thích với anh, đểanh khỏi hiểu lầm.
“Suy nghĩ lóe lên đó là gì?”. Anh muốn hỏi cho ralẽ.
“Chỉ là… Ừm, vì sao anh không kể với mẹ anh chuyệnanh đã kết hôn?”. Cô do dự 1 chút, lần lữa 1 chút, mới cúi đầu nhỏ giọng nói.
Anh ngạc nhiên. “Em không phải đang buồn vì anh chưagiới thiệu em cho ba mẹ đó chứ?”.
“Không phải”. Cô nhanh chóng phủ nhận, nhưng tronggiọng nói vẫn nghe ra được 1 chút để bụng, thật là đáng yêu.
Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nang-ban-than/88438/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.