“Mẹ, Tử Xá tới, con xuống đón anh ấy”. Di động trênbàn vang lên, Mạnh Thiên Bình nhảy dựng khỏi chỗ ngồi, nắm di động lên quay đầunói với mẹ.
Cô muốn tranh thủ thời gian này xuống lầu dặn DịchTử Xá trước, muốn anh đừng nói lung tung, nếu mẹ có hỏi cứ để cô trả lời, mặckệ cô nói lời hoang đường gì cũng đều để tạo lòng tin với mẹ thôi, không có ýkhác hoặc mơ tưởng gì, mong anh bỏ qua.
Ban nãy mẹ cúp máy với anh xong liền khẩn cấp hỏi côliên tục 1 đống vấn đề.
Trong đó có liên quan cả vấn đề cá nhân của anh, rồilàm sao bọn họ quen nhau dẫn tới kết hôn, nhưng hỏi nhiều nhất vẫn là cặn kẽ từđậu tới vỏ một tháng qua cuộc sống chung của cả hai như thế nào.
Cô từng nói với Dịch Tử Xá mẹ là thiên tài, tuy chỉbàn trong phạm vi bếp núc. Nhưng nói thật, người chỉ một lần nếm thử đã có thểlàm lại như đúc món ăn của tất cả các quán như mẹ cô sao có thể không thôngminh được?
Mẹ luôn rất thông thái, chỉ không thích bon chencùng thời vận mà thôi.
Lấy phải người chồng đoản mệnh, trước khi chết cònvì sinh bệnh mà tiêu tán hết gia sản, để lại cho bà 2 đứa con nhỏ dại, bà vấtvả lắm mới nuôi được 2 đứa nên người, chống đỡ để cuộc sống không quá túng bấnmấy năm trời cho đến tận khi mất đi cánh tay phải và công việc, rồi phải đónnhận tai họa xảy ra trên người con gái mình.
Mẹ, không chỉ thông minh, bà còn rất kiên cường.Mạnh Thiên Bình cảm thấy sự kiên cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nang-ban-than/88436/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.