Nụ hôn ngày hôm đó đã khiến Nhược Vũ nhớ mãi, cô e thẹn ngại ngùng như người ngốc biết yêu, ngồi trong bồn tắm cô cười thút thít mãi, nhớ đến nụ hôn ấy cô mặt lại đỏ ửng lên như ăn ớt
cô lấy tay xoa lên mặt của mình cười ngốc nghếch rồi chợt nhận ra có gì đó sai sai
" khoan đã mình với anh ấy đã là gì của nhau chứ.... mối quan hệ của mình với anh ấy.... không phải chỉ là chủ tớ thôi sao? lỡ như anh ấy chỉ xem đó là lời xin lỗi thôi sao?" Nhược Vũ lảm nhảm, rồi nhìn lên vết cắn trên tay của mình
cô lại buồn rầu nghĩ ngợi " cuối cùng anh ấy xem mình là gì chứ? mình với anh ấy rốt cuộc là mối quan hệ gì đây?" cô xoa đâu bức tóc
" ă" cô thét lên
" tại sao mình ngốc vậy chứ, lại có thể để đánh mất nụ hôn đầu đời cho một mối quan hệ mập mờ như vậy chứ" Cô đá chân, nắm tóc rồi vỗ trán
leo lên giường cô không tài nào ngủ được, lăn qua lăn lại rồi nhìn lên trần nhà lại thấy hình ảnh lúc đấy, cô chỉ muốn độn thổ cho rồi, mặt nhăn nhó sau đó đập đầu vào gối
cô chỉ mong là ngày mai mình có thể không gặp anh ấy, cảm giác trông mối quan hệ mập mờ đúng là khó chịu mà
cả đêm cô không tài nào ngủ được, đến sáng cô đã đánh 1 giấc thẳng cẳng
bà Huỳnh đã gọi cho mãi nhưng không thấy cô trả lời bà lại nghĩ " chắc con bé này hôm nay được nghĩ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-chang-tong-tai-kho/468476/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.