Ngày hôm nay cô ấy vẫn đến làm bình thường, nhưng lại không biết phải đối mặt với Hạo Thiên ra sao
Dẫu sao anh cũng không còn là thằng nhóc khờ ngày nào nữa
Nhớ lại lúc trước mình lại có thể thân mật với cậu ấy như vậy lại có chút ngại,
thấy cô cả ngày chỉ ngồi một chỗ không nói chuyện như lúc trước Hạo Thiên cũng hiểu chuyện này khó chấp nhận như nào
Anh cũng không biết phải nói gì nên hai người cứ thế mà im lặng, không còn thân như lúc trước nữa
Cuối ngày cô mới mở miệng nói với Hạo Thiên
“ tôi đi về” Nhược Vũ nói
Hạo Thiên chỉ gật đầu và không nói thêm gì
Cô muốn hỏi xem anh có cần cô chuyển gì ra bên ngoài không nhưng lại ngập ngừng không giám nói, cuối cùng cô cũng quay lưng đi, lúc này Hạo Thiên mới nhìn cô
Vừa bước xuống cầu thang, Xuân Nguyệt đã ở phòng khách đợi cô, khuôn mặt có vẻ nghiêm nghị
Nhìn thấy bà cô có chút lợn người, Cẩm Tú lại nói với cô
“ phu nhân muốn gặp cô” Cẩm Tú nói
“ hả, à tôi biết rồi” Nhược Vũ có chút lo lắng nói
Khi nhìn cô bà chỉ nói một câu “ ngồi xuống đi”
“ dạ” cô nghe lời
“ hôm kia nghe nói cô bị cướp à” bà Xuân Nguyệt hỏi
“ dạ” Cô trả lời
“ có bị sao không?” Xuân Nguyệt hỏi
“ dạ chỉ bị thương ngoài gia thôi” Nhược Vũ trả lời
Xuân Nguyệt xót thương nói với cô “ tôi mà bắt được tên đó sẽ bâm hắn ra cho cá ăn”
sau đó nắm lấy tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-chang-tong-tai-kho/468474/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.