Nhược Vũ đi đến quán cafe, trên đường đi có chút buồn buồn, cô theo thói quen bước về hướng biệt thự của Hạo Thiên
cũng mai Việt Bân đã chạy đến gọi cô lại
" nè em đi đâu vậy, đường đến quán là đường ngược lại mà" Việt Bân nói
" hả....em quên mất" Nhược Vũ cười nói
" haz lâu quá không làm lại quên à?" Việt Bân nói
Nhược Vũ và Việt Bân ngồi trên xe buýt, cô nhìn ra phía ngoài, lòng cho chút buồn
bước vào quán một tiếng * bùm*
đó là tiếng pháo nổ, mọi người trong quán vui vẻ đón chờ cô về
" cuối cùng cũng quay trở lại rồi" Ngọc Trâm nói
" tụi này đã rất vất vã cả hai tháng nay đấy" Hoàng Mẫn nói
" sao mọi người không thuê người khác đi" Nhược Vũ vui vẻ hỏi
" haz lỡ như chị muốn quay lại thì sao hả?" Hoàng Mẫn lại nói
" Về rồi, vui vẻ mà làm việc thôi, hôm qua mới nhận lương, làm xong chúng ta đi karaoke đi anh bao" Việt Bân nói
" ye chị về đúng là mai mắn thật đấy" Hoàng Mẫn vui vẻ nói
nhìn thấy nụ cười của mọi người, nơi này tuy không sang trọng bằng căn biệt thự đấy nhưng mà lại ấm áp hơn nhiều, có thể tình người đã tạo ra hơi ấm như vậy
Nhược Vũ lại quay về cô việc cũ, một cafe một nụ cười
" của quý khách, chúc một buổi sáng tốt lạnh ạ" cô mỉm cười nói
hôm nay khách đến đông đúc thật, có một khách quen ghé đến thấy cô cũng vui vẻ hỏi
" cô quay lại làm việc rồi à"
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-chang-tong-tai-kho/468467/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.