Mấy hôm sau Xuân Nguyệt về lại nhà, Nhược Vũ thấy bà cũng lễ phép chào hỏi như bình thường, bà chủ gọi Nhược Vũ lại hỏi chút chuyện
“ dạ phu nhân có gì căn dặn ạ” Nhược Vũ lễ phép nói
“ cũng không có gì tôi muốn hỏi về tình hình của Hạo Thiên thôi, thằng bé có chịu uống thuốc không hả?” Xuân Nguyệt hỏi
“ dạ cậu chủ ngoan lắm, không cần tôi bảo cậu cũng tự nguyện uống thuốc được” Nhược Vũ vui vẻ nói
“ cô chắc chứ?” Xuân Nguyệt hỏi
“ tôi chắc mà” Nhược Vũ nói
“ vậy....cô thấy tình hình của thằng bé dạo này ra sao?” Xuân Nguyệt lại hỏi
“ chắc do cậu ấy chịu uống thuốc điều độ nên tôi cảm thấy cậu ấy đã đỡ hơn rất nhiều” Nhược Vũ vui vẻ nói
“ sao có thể đỡ hơn được chứ” Xuân Nguyệt kích động nói
Thấy Nhược Vũ nhìn bà nghi ngờ, Xuân Nguyệt liền diện cớ khác “ à ý tôi là, nếu vậy thì tốt, thôi cô lên chăm sóc cho thằng bé đi”
“ dạ” Nhược Vũ đi lên phòng nhưng lòng chó chút hoài nghi
{ không lẽ có chuyện gì uẩn khúc ở đây sao? Tại sao bà ta lại kích động như vậy chứ?}Nhược Vũ thầm nghĩ
Thấy Hạo Thiên không cần mình chăm sóc lo lắng như ngày đầu nữa cô cũng yên tâm, Hạo Thiên ngồi một nơi đọc sách, Nhược Vũ chỉ ngồi đằng xa nhìn anh
Cô có chút linh cảm chẳng lành, càng nghĩ càng thêm thắc mắc, nhưng lại chẳng nghĩ ra được đều gì?
“ à cậu chủ, cậu ở đấy đọc sách tôi đi đây một cái, cậu đừng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-chang-tong-tai-kho/468463/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.