"Mai tử hoàng thì nhật nhật tình, tiểu khê phiếm tẫn khước sơn hành. Lục âm bất giảm lai thì lộ, thiêm đắc hoàng ly tứ ngũ thanh." (1)
Theo thanh âm thị nữ vang lên, Tiêu Tác lộ ra nụ cười ôn hòa, trong mắt có thêm một tia tự đắc.
Tự thấy bài thơ mình làm so với bài thơ Trình Vạn Lý làm trước đó không kém, thậm chí còn tốt hơn một chút, mang theo vẻ đẹp thú điền viên, là loại mà Vương Nữ thích nhất xưa nay.
Nghe những người khác tán thưởng, ánh mắt hắn khẽ liếc về Cơ Thi Trạch, vốn cho rằng có thể được nàng tán thưởng, không nghĩ tới Cơ Thi Trạch dù mang trên mặt nụ cười, trong mắt lại rất bình tĩnh.
"Lại là thú điền viên." Cơ Thi Trạch hôm nay thực sự cảm thấy có chút mệt mỏi, toàn là thú điền viên, không có một bài hợp ý, còn không bằng trở về đọc thơ Kiếm Song Tuyệt "Trường Khánh Tập"
Nhưng mình là người tổ chức Lan uyển hội thi thơ, dù quỳ gối cũng phải đi đến cùng.
Hơn nữa, còn có Giang Vân Hạc ở đây, nàng không thể là người đầu tiên rút lui.
"Không tệ." Cơ Thi Trạch gật đầu, mỉm cười nói.
Nếu là trước kia, nàng sẽ nói thêm vài câu, nhưng hôm nay thực sự không muốn nói gì hết.
Tiêu Tác sửng sốt, vậy mà chỉ có hai chữ "Không tệ", hơn nữa nhìn dáng vẻ đối phương hình như không ưa thích lắm, vì cái gì?
Kinh ngạc nhìn sang, lại quay đầu sang chỗ khác, như không để ý, chỉ là trong lòng tự hỏi rốt cuộc có chuyện gì.
Sau khi mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nu-xin-tu-trong/1474097/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.