Hôm nay là tết nguyên tiêu, nhà nhà, đường phố đều kết hoa giăng đèn rất náo nhiệt, Lăng Vân sơn trang cũng không ngoại lệ, không khí cũng tưng bừng vô cùng, khắp nơi tiếng bước chân nhộn nhịp, mọi người đều tất bật vì tết nguyên tiêu, duy chỉ có một nơi là vô cùng yên tĩnh, đó là Ngọc Tuyết cư, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng từ sự náo nhiệt bên ngoài.
Trong phòng, một bạch y nữ tử đang nằm trên giường, ngủ say giấc với vẻ mặt vô cùng mệt mỏi, tay đặt trên cái bụng căng tròn ( Tuyết tỷ nhà ta đó). Ngồi bên cạnh là một thanh y nam tử (Long ca nhà ta chứ ai),đôi mắt y đang nhìn nàng, đầy ôn nhu lại có chút xót xa.
Nhớ lại 9 tháng trước.
Hoàng Ngự Long sau khi thành thân với Ngọc Tuyết đã dọn về Lăng Vân sơn trang ở, nên y phải thường xuyên đi đi lại lại giữa Thiên Long giáo và Lăng Vân sơn trang, Ngọc Tuyết do phải tiếp tục làm công việc của thần y nên có đôi lúc phải đi chữa bệnh xa, mỗi lần nàng vắng mặt, là bộ mặt của Hoàng Ngự Long lại đầy sát khí, ai dám đến gần thì chỉ có nước lãnh đủ, rốt cuộc người chịu tội chỉ có người của Thiên Long giáo.
“cứ tình hình này chắc chúng ta khó sống mất” tả hộ pháp lắc đầu than thở.
“đúng đó, nếu không mau tìm cách không biết tới khi nào chúng ta sẽ bị đem ra làm bia trút giận nữa” một người khác cũng nói xen vào.
“nếu cứ tiếp tục thế này chắc ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nu-va-dai-ma-dau/2467875/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.