Trên đời này, chuyện nhân duyên chả khác nào thời tiết, nắng mưa thất thường. Có khi nghĩ rằng ta với người ấy ắt hẳn là dành cho nhau rồi nhưng thật ra không phải như vậy. Có khi nghĩ mình và người đó đến chết cũng không thể nào, kết thúc lại là đại đoàn viên, hạnh phúc mãi mãi. Buồn cười là thế, nên chuyện tình yêu chẳng bao giờ suôn sẻ như người ta thường mơ ước.
Nhiều lúc Yunho nghĩ lại, thấy rằng chuyện duyên số nói ra đúng là không bao giờ đoán trước được. Bởi vì hiện tại anh đang rất hạnh phúc, nhớ đến những ngày tháng đã qua, chỉ thấy buồn cười cho cái cách xử sự vô cùng trẻ con của mình với Jaejoong.
Nhưng nếu như không như vậy, liệu có cùng ai kia đến răng long đầu bạc?
Dẫu sao thì đó cũng là chuyện của tương lai, hãy tiếp tục hiện tại đã.
“Ra anh hai đã kịp làm quen với hàng xóm rồi à?” Changmin vui vẻ lên tiếng ở đầu dây điện thoại. Giọng có khàn đi đôi chút so với hai hôm trước.
“Ừa, có thể cho là như vậy~” Yunho trả lời qua loa, chả biết lí giải cái ‘làm quen’ này như thế nào. Nếu nói chỉ là xã giao thì cũng không phải, mà thân thiết thì cũng không đúng.
“Quán cả phê của anh Yoochun đẹp chứ?” Em anh vẫn tiếp tục hồ hởi, xem ra buổi đi ngoại khóa ở cái miền xa xôi như thế cũng chẳng nề hà gì được nó. “Mắt thẫm mỹ của anh ấy rất tốt. Chắc chắn là hơn anh rồi!”
“Này! Thằng anh của em là trưởng phòng của một công ty đàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-yeu-ca-duong-di/37143/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.