Cúp điện tiếp tục nói sao cũng không phải là chuyện tốt.
Nhất là khi cả quận Tam Tân đã mất điện đến hai buổi sáng liên tục rồi, Jaejoong lại ra ngoài Mắt Mèo đóng đô. Tiền vẫn phải trả đầy đủ mà cúp thì vẫn cúp, thật chịu hết nổi công ty điện lực.
“Mùa khô miền Nam thiếu nước, cúp điện là chuyện dĩ nhiên!” Yoochun nhún vai nói. Hôm nay quán đã mua thêm hai cái quạt tiết kiệm năng lượng, có thể chạy bằng pin sạc.
“Mày im giùm tao đi!” Yunho đập vào vai bạn khi thấy Jaejoong mặt mũi chàu quạu sẵn sàng cãi nhau. Quạt thì quạt chứ không khí oi bức của miền nhiệt đới vẫn làm người ta khó chịu vô cùng.
“Tao có làm gì vợ mày đâu!” Yoochun nhăn mặt nói, bị Yunho đạp thêm một cú vào chân. Junsu đang ở ngay gần đó.
“Đau đó mày!” Yoochun rít lên, xuýt xoa thật nhỏ, sợ Junsu nghe thấy. “Sao tụi bây còn chưa chịu nói đại đi. Sớm muộn gì thì em ấy cũng biết thôi!” Vừa nói vừa nhăn mặt cằn nhằn.
Yunho dằn lại một câu khiến ông chủ quán cà phê im bặt. “Nói hay dữ, có giỏi dắt Junsu đến trước mặt Jaejoong nói hết thử đi. Dẫu sao Jaejoong cũng biết hết rồi đấy thôi!” Đáng đời,Jaejoong nghĩ.
“Sao tao lại có khách hàng kỳ quặc như tụi bây cơ chứ!” Yoochun quạu đeo nói, còn giả vờ dằn dỗi bỏ ra ngoài hiên, nơi vừa được mở thêm quầy nước hoa quả. Để bắt kịp thị hiếu mọi người muốn uống đồ mát vào mấy ngày này nên Yoochun dọn thêm bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-yeu-ca-duong-di/2410933/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.