Hàn Mục Sở còn chưa kịp làm chết cậu, di động của hắn đã vang lên. Hắn vốn không muốn nhận điện thoại, nhưng Tần Lộc đã nhanh tay giành lấy nhấn nút nghe, trong lúc vội vàng còn không cẩn thận chọn mở loa ngoài. Ngay lập tức, âm thanh của Lưu Khải truyền tới: “Mộ Sở sama, ngủ chưa?”
Hàn Mục Sở thực sự không muốn nghe cậu ta lải nhải, thản nhiên nói: “Ngủ rồi.”
Lưu Khải vội la lên: “Ngủ em gái cậu! Tư thế không đúng, dậy đi!”
Hàn Mục Sở bất đắc dĩ thở dài, muốn cầm điện thoại ra bên ngoài nghe nhưng Tần Lộc lại tiến tới ôm eo hắn, rõ ràng không muốn để người đi. Hắn đành phải nằm trở lại, một tay ôm cậu, một tay tắt loa ngoài, đem điện thoại dán vào tai: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Lưu Khải ở bên kia cười hề hề một tiếng, đáp: “Tiểu học đệ kia không tồi, hai chúng tôi vừa mới hẹn nhau.”
“Hẹn pháo?”
“Hẹn em gái cậu!”- Lưu Khải mắng một câu, “Vừa hẹn hò xong!”
Hàn Mục Sở bình thản nói: “Ồ, chúc mừng.”
Lưu Khải bất mãn: “Cậu chúc mừng có thể chân thành hơn được không! Qua cầu rút ván hả? Có tin tôi đi tố cáo với Tần Lộc không!”
Hàn Mục Sở không sao cả, nói: “Cậu ấy biết rồi.”
“Đm?”- Lưu Khải sửng sốt, đột nhiên cười to, “Thế nào? Bị phát hiện?”
“Tự tôi nói với cậu ấy.”
“Cậu thật dũng cảm!”- Lưu Khải tán thưởng, “Nhưng mà tiểu Lộc không làm gì cậu hả? Với tính tình của cậu ấy, nếu biết bị cậu lừa lâu như thế, nhất định sẽ đem cậu ăn sống nuốt tươi!”
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-sau-nam-ban-trai-cu-hoi-toi-la-ai-con-keo-den-toi/16386/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.