Lần này Tần Lộc phản ứng rất nhanh, lập tức đẩy hắn ra.
“Họ Hàn! Anh đừng có quấn mãi không buông nữa! Tôi đã nói là tuyệt giao!”
Hàn Mục Sở nhìn bộ dáng xù lông của cậu, không biết vì sao tâm tình lại cảm thấy rất thoải mái, hắn áp sát Tần Lộc, hạ giọng nói: “Từ ngày đó, anh đã rất muốn hỏi em…”, hắn dừng một chút, trộm ngắm biểu tình của Tần Lộc rồi mới tiếp tục, “Tuyệt giao… rốt cuộc là tư thế gì?”
“Cái đệch!” Tần Lộc vung tay đẩy mặt hắn, chạy ra ngoài, “Lâu ngày không gặp, sao anh lại trở nên vô sỉ như vậy!”
Hàn Mục Sở vẫn duy trì tư thế bị cậu đẩy ra, nhếch miệng nói: “Anh còn có thể vô sĩ hơn nữa cơ, em có muốn xem không?”
“Xem em gái anh!” Tần Lộc hừ một tiếng, đi ra ngoài cửa, “Tôi về đây, anh tự mình chơi đi.”
Hàn Mục Sở không đuổi theo, hắn thản nhiên ngồi ở sô pha nhìn theo bóng dáng của cậu.
Tần Lộc đi đến cửa, bỗng nhiên cảm thấy không thích hợp. Cậu quay người, đứng ở huyền quan hỏi: “Nhà này của anh là thế nào?” Cậu nhớ rõ ràng hàng xóm của mình là một anh trai cơ bắp cơ mà!
Hàn Mục Sở cười nói: “Hàng xóm của em vì công việc nên phải chuyển chỗ ở, vội vã muốn bán nhà. Vừa hay nhà cũ của anh đến hạn hợp đồng, nên cứ thuận lý thành chương chuyển tới đây.”
Tần Lộc: “….” Vì sao cậu lại cảm thấy đây chính là âm mưu của hắn chứ?
Hàn Mục Sở nhìn vẻ mặt của cậu thì cũng đoán được trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-sau-nam-ban-trai-cu-hoi-toi-la-ai-con-keo-den-toi/16376/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.