Chương trước
Chương sau
BấtNiệm Tình Thâm không onl, thì nhiệm vụ cũng không làm được.
Bởi cóvướng mắc trong lòng, đi phụ bản kiếm danh vọng đều không có hứng, Tô Tiếu ởtrong game không yên lòng chạy vài vòng, rồi dứt khoát cho nhỏ cửa sổ game tiếptục xem diễn đàn.
Cô nhớtrong nội dung cập nhật có hai bản vũ khí phối phương, trong đó có châm do thầythuốc dùng.
Câychâm Tô Tiếu đang dùng là 【LộngTình 】 rơi ra ở phụ bản 10 người Thiên Cơ Điện, chỉ có thểtính là vũ khí trung đẳng. Vũ khí phối phương mới gọi là 【Trần aiphân loạn ° phối phương】, vũ khí màu tím, trị liệu tăng 5%, công kích hệ độctăng 5%, những thuộc tính khác cũng tốt hơn Lộng tình rất nhiều, Tô Tiếu độngtâm rồi, nhưng kéo trang xuống, thì không hề thấy thông tin xuất xứ gì của phốiphương cả.
Đếncuối cùng, mới có một hàng chữ nhỏ.
Hếtthảy đều nằm trong sự tìm tòi. . .
Tổ chanó chứ!
Hếtchuyển sang trang web rồi lại sang game, 1 tiếng đồng hồ sau, rốt cuộc cô cũngđợi được Bất Niệm Tình Thâm.
Hệthống: Bạn mời Bất Niệm Tình Thâm gia nhập đội ngũ.
BấtNiệm Tình Thâm gia nhập đội ngũ.
HứaNgải Dĩ Thâm: Ngại quá, cả ngày hôm qua không rảnh.
BấtNiệm Tình Thâm: Ừ, không sao.
Có lẽnhờ nhiệm vụ mật, quan hệ giữa họ sẽ cải thiện được đôi chút. Đợi hoàn thànhnhiệm vụ rồi, chắc hắn ta sẽ xin lỗi việc mấy ngày trước nhỉ, thực ra tên nàytuy làm người ta xoắn cả ruột, nhưng không chửi mắng người, lại thần bí, thấpthoáng có phong phạm của cao thủ, nhưng chung quy là mình không giỏi bằng ngườita, nghĩ vậy, Tô Tiếu lại thấy mình cũng không ghét hắn mấy.
Con gáimà, luôn như thế. Mặc dù tên con trai đó có muôn vàn xấu với bạn, nhưng chỉ cầnhắn ta ngẫu nhiên tốt với bạn một chút, cũng sẽ nhớ những cái tốt ấy, và tìm đủlý do cho những cái xấu.
Nghĩ gìvậy trời? Tô Tiếu lắc lắc đầu, đang muốn gõ chữ kêu Bất Niệm Tình Thâm gặp nhauở chỗ vật phẩm thứ nhất, thì lại thấy bên mình xuất hiện một ảo ảnh trong suốt.
Ngaysau đó, trên đầu cô xuất hiện trạng thái hôn mê.
Hệthống: Bất Niệm Tình Thâm đã đại phát cuồng tính.
Vì haingười tổ đội, trạng thái ẩn thân của Bất Niệm Tình Thâm Tô Tiếu cũng thấy được,thích khách không thể ẩn thân lực công kích sẽ giảm đi nhiều, Tô Tiếu nhìn chằmchằm vào màn hình, chỉ đợi hết trạng thái hôn mê một cái sẽ cùng hắn một mấtmột còn!
Kiêungạo cái đầu nhà anh, đang tổ đội cũng dám giết tôi!
Nhưngcó thể động rồi, Tô Tiếu lại phát hiện kỹ năng của mình bị khóa hơn phân nữa,đặc biệt là không thể dùng được kỹ năng thêm máu, mà lúc này, dây máu của cô đãcấp báo lắm rồi.
Tuymiễn cưỡng đâm Bất Niệm Tình Thâm được vài cái, nhưng Hứa Ngải Dĩ Thâm của TôTiếu vẫn không thoát được mệnh vồ đất.
Tô Tiếutrực tiếp chọn sống lại tới địa điểm vật phẩm thứ nhất được thông báo , GiangNam Thanh điền trấn.
HứaNgải Dĩ Thâm: Ông với nhà ngươi không đợi trời chung!
BấtNiệm Tình Thâm: Chẳng lẽ lúc trước không à?
HứaNgải Dĩ Thâm: Cút đi cút đi cút đi!
BấtNiệm Tình Thâm: . .
HứaNgải Dĩ Thâm: Cùng đội với nhà anh cả người tôi khó chịu, anh mau mau lên,chúng ta làm cho xong nhiệm vụ rồi mỗi người một ngả, nhìn anh một cái thôi tôicũng buồn nôn rồi.
GiangNam Thanh điền trấn là khu vực an toàn.
BấtNiệm Tình Thâm vừa mới giết cô, giờ là hồng danh, chỉ cần xuất hiện ở khu antoàn sẽ tự động bị quan thủ vệ một đao chém chết, Tô Tiếu không thể cũng khôngcó cách báo thù, chỉ có thể nghĩ ra mưu kế mượn đao giết người.
Cô bắtđầu thúc dục trong đội, hi vọng Bất Niệm Tình Thâm nhất thời chưa phản ứng kịp,mang hồng danh chạy thẳng tới Thanh điền.
HứaNgải Dĩ Thâm: Mau lên, còn lê la cái gì nữa, chân anh mọc lên đầu rồi à!
Vừa dứtlời, thần thạch bên cạnh Tô Tiếu đã xuất hiện một thân ảnh.
Cạnhthần thạch là quan thủ vệ trâu bò đang vác đại đao có thể chém mất 10W+(>100000)máu.
HứaNgải Dĩ Thâm: Bỏ bảo hộ, tôi thêm trạng thái cho anh.
Tô Tiếumưu mô cười một cái.
Truyềntống thần thạch có hơn mười giây bảo hộ, trong thời gian bảo hộ cho dù là thủvệ cũng không thể công kích người chơi, tuy là trong trấn lúc nào cũng có quantuần tra, nhưng lỡ để hắn trốn mất chẳng phải thiệt sao?
BấtNiệm Tình Thâm: (Nhướng mày)
Thẳngđến lúc đó, Tô Tiếu mới phát hiện đầu lâu trên đầu Bất Niệm Tình Thâm đã khôngcòn nữa.
HứaNgải Dĩ Thâm: Tẩy hồng rồi. . .
HứaNgải Dĩ Thâm: Ừ.
Cô mớidương dương đắc ý đạo diễn một màn kịch. Giờ ngẫm lại, mình đúng là con ngốc. ..
Chẳngtrách hắn mới nãy lại dùng biểu tình Nhướng mày.
Ở trongmắt Bất Niệm Tình Thâm, cô là một 250.*
*kẻ ngungốc, khờ khạo.
Tô Tiếutriệt để ấm ức rồi.
Bắt đầutừ đó, đi tìm vật phẩm nhiệm vụ, cô không hé răng một tiếng.
Vậtphẩm nhiệm vụ sẽ không ở nguyên một chỗ chờ bạn đến lấy, mà nhận được qua mộtdãy nhiệm vụ thành đô bí án, thâu thiên đại đạo, định tình tín vật vân vân, đợi9 vật phẩm lấy đủ, cũng đã qua ba tiếng rồi.
Túi cơmtrước mặt Tô Tiếu cũng nguội ngắt.
Trongphòng kí túc đương nhiên không có lò vi sóng. Tuy đã vào thu rồi, nhưng trờivẫn nóng như trước. Thức ăn đựng trong túi ni lon, lúc nãy Tô Tiếu bận bịukhông mở ra cho thoáng khí, giờ mở ra có thoang thoảng mùi chua, vốn định nhânlúc chạy tới bản đồ Thanh Khâu ăn cơm, giờ chỉ có thể bỏ, cô đem túi cơm cònnguyên xi ném vào thùng rác ngoài hành lang, nghĩ rằng ngồi tới Thanh Khâu cũngmất 10 phút, cô có thể tận dụng thời gian chạy xuống căn tin dưới lầu mua chútđồ lót dạ.
Cô vừalao ra cửa kí túc xá, đã bị một nam sinh chặn lại.
“TôTiếu, Tô Tiếu. . .”
Tô Tiếucó chút ngạc nhiên, nhìn chăm chăm vào cậu nam sinh trước mặt, vóc người cậu tavừa cao vừa tráng, lúc này đứng trước mặt cô giống y như một bức tường, chẳngqua là bức tường rắn chắc ấy giờ vẻ mặt cực kì mất tự nhiên, Tô Tiếu lùi mộtbước rồi liếc nhìn mặt cậu ta, phát hiện trên mặt còn thoáng ửng hồng.
Tô Tiếuxác định mình không nhận thức người này. Nhưng vẫn hỏi một câu, “Có chuyện gìà?” Cô đang vội đi còn về làm nhiệm vụ đây.
“Đây,đây là. . .”
To conlấy một lá thư hồng phấn xinh xắn từ trong túi ra.
Nhâncao mã đại mà lại ngược ngạo, Tô Tiếu thấy túi của cậu bạn này hoàn toàn có thểtrưng dụng làm cặp sách được.
Nhưngmà nơi miệng thư còn dán một hình trái tim màu đỏ, lẽ nào là thư tình? Tô Tiếukhẩn trương lên, con ngươi liếc trái liếc phải vài lượt, xác định không cóngười qua đường nào vây xem mới khẽ thở phào.
“Xinđưa cho Trần Vi giúp tôi.” Tô con cúi rạp người, hai tay dâng bức thư tới trướcmặt Tô Tiếu.
Tô Tiếugiật giật khóe miệng, “Sao bạn không tự đưa cho cậu ấy.”.
“Tôi..Tôisợ cô ấy sẽ không xem mà trực tiếp ném luôn.”
Tô Tiếuthở dài một hơi, nhà cậu thật là hiểu cô nàng.
“Đượcrồi!” Tô Tiếu cầm thư, “nhưng tôi cũng không thể bảo đảm tôi đưa cho cậu ấy,cậu ấy sẽ đọc đâu.”
“Cảmơn!” To con mừng rỡ, sau đó hóa thành một cơn gió bay vụt đi, Tô Tiếu lắc đầu,tự thân cũng đi hướng căn tin.
Mua ítđồ ăn vặt rồi đi về phòng, Tô Tiếu trực tiếp quăng lá thư lên cạnh gối của TrầnVi, rồi ngồi vào bàn mình.
Cô đãtới Thanh Khâu rồi.
Nhưngmàn hình lại xám xịt, hiển nhiên là đã chết rồi.
MK!Không biết Thanh Khâu khó chạy lắm sao? Bất Niệm Tình Thâm nhà ngươi có bệnhphải không?
HứaNgải Dĩ Thâm: Anh có bệnh hả, Thanh Khâu khó chạy lắm. Cùng lắm thì không làmnhiệm vụ nữa, ông cũng chẳng muốn cùng nhà ngươi hợp tác.
BấtNiệm Tình Thâm: ?
Tô Tiếubực bội lui đội.
BấtNiệm Tình Thâm nói với bạn: Xem chiến báo.
Tô Tiếungẩn ra một lúc, rồi mở chiến báo của hệ thống.
Kẻ giếtcô không phải Bất Niệm Tình Thâm.
Mà làLam Điều, Phượng Tê Ngô và cả Tích Âm của thế lực Thiên Nhai.
Trongchiến báo ghi lại, Bất Niệm Tình Thâm cũng chết.
BaThiên Nhai kia đều không có năng lực nhìn thấu ẩn thân , nếu Bất Niệm Tình Thâmkhông địch lại, chạy trốn cũng không thành vấn đề mới phải, Tô Tiếu đỏ mặt già,đang muốn xin lỗi, lại thấy một dòng chat mật của đối phương nhảy ra.
BấtNiệm Tình Thâm: Ở đó chờ tôi kéo cô dậy, tôi sắp tới rồi.
Ưm. . .
Sao màxấu hổ thế chứ? Cơ mà lấy đức báo oán, cũng không phải tác phong của Bất NiệmTình Thâm à nha! Chẳng lẽ hắn để xong xuôi mới tính sổ?
Tô Tiếuthấy ân oán giữa mình với Bất Niệm Tình Thâm đã biến thành một hồi kháng chiếntrường kỳ vô tiền khoáng hậu, hắn không thể nào ở thế hạ phong mãi được.
【Thế lựcnguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Sư phụ, thầy thuốc đánh thích kháchkiểu gì?
【Thế lựcnguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Con? Con toàn thân là trang bị phụ bản,kháng tính với kỹ năng của thích khách không cao, kiếm một bộ chiến trường cònđược.
Tô Tiếusiết chặt tay, đợi làm xong nhiệm vụ, cô sẽ ngày ngày lăn lộn trong chiếntrường.
【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Chiến trường? Ta mang cô.
【Thế lựcnguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Được.
【Thế lực 】 Bất Niệm Tình Thâm: Đánh thích khách? Để tôi dạy cô.
Phụt!
*=))đoạn này đang uống nước nhỉ.. ~~
Tên taihọa này khi nào thì chạy tới Phù Vân Các rồi! Thật MNC.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.