Lúcnày, còn 20 phút nữa là bắt đầu đấu lôi đài.
Tô Tiếuchuẩn bị truyền tống tới thành Trường An đi xem, nhưng mới ấn vào truyền tốngthạch, thì nghe tiếng mở cửa phòng, xoay đầu nhìn, Trần Vi mồ hôi mồ kê nhễnhại đi vào.
Trần Vilà thành viên đội cổ động của câu lạc bộ bóng rổ.
Giờ cônàng đang mặc đồng phục đội, phía trên là áo ba lỗ mê người, dưới là quần siêungắn, lộ cặp đùi thẳng thon dài. Trần Vi là người đẹp có tiếng, dáng cao gầyngực bự eo nhỏ, đáng tiếc giờ này cô nàng chống tay trên bàn thở hổn hển, tócmướt mồ hôi dính sát vào mặt, lại còn vắt thành từng nhúm một, thật sự là khôngbổ mắt tẹo nào, Tô Tiếu lắc đầu, “Bên ngoài nóng đến thế cơ à?”
Cô lănlê trong phòng ngủ cả ngày, ngay cả rèm cửa cũng không kéo ra.
“Siêunóng.” Trần Vi nghỉ một chút rồi đi tới cạnh Tô Tiếu, lấy khuỷu tay chọc lưngcô một cái, “Vẫn chơi game hả?”
Tô Tiếuvội mang Bí ngân cao cấp mới đào được ra cho Trần Vi xem.
“Cố Mặcbị thương rồi!”
Vẻ đắcý của cô nháy mắt biến mất.
“Bịtrật, đụng đến xương, đang ở phòng y tế trường, muốn đi xem thử không?” Trần Vivỗ vai Tô Tiếu một cái, “Đi đi, cơ hội hơi bị tốt đấy.”
Tô Tiếuim ỉm không hé răng.
“Khôngdám đi hả? Tôi đi tắm, chờ tí tôi với bà cùng đi.” Trần Vi nói xong thì tiệntay cởi áo ba lỗ ra. Tô Tiếu đã quen với hành vi bỗ bã của Trần Vi rồi, mặtnịnh nọt nhìn bạn, “Vi Vi bà tốt bụng quá.”
“Quálời, Bí ngân trong túi bà chuyển sang tôi.” Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-lam-can-nhau-dau/32521/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.