Trongchiến trường Tô Tiếu ghét nhất ấy là thích khách.
Nóichính xác ra là Bất Niệm Tình Thâm, có điều đến lúc hai người cùng một đội, lạibỗng thấy thích khách phe mình đáng yêu biết bao.
Cô vàBất Niệm Tình Thâm cùng hai thích khách khác trong thế lực tổ cùng một đội.
Vốn dĩcông tác của thích khách là ẩn thân trộm cờ và giết người, nhưng chắc là thêmmột thầy thuốc yểu điệu yếu ớt cô đây, lần này bọn họ đều chỉ ẩn thân đi theosau cô, làm Tô Tiếu sinh ra dũng khí vô hạn, giống như trước đây chơi Ám Hắc,trên người thêm một cái ma pháp hộ thuẫn, ba thích khách khổ mặt đi vòng quanhvòng quanh cô, bảo vệ cô kín không kẽ hở. Gặp kẻ nào không có mắt muốn tới gặmmiếng thịt Tô Tiếu, đều bị những thích khách ẩn thân bên cạnh giết trở vềchuồng.
Danhvọng gì đó nha, cứ gọi là lên ào ào.
Tớicuối, Tô Tiếu ngụy trang thành khối thịt tươi không có chất bảo quản chuyên trịlủi tới trước mặt hai, ba kẻ hồng danh. Chạy phân nửa còn phải dừng lại, giả vờchạy trốn dụ địch đuổi theo, tiếp đó thích khách tùy cơ mà động, danh vọng tớitay.
Tô Tiếuthấy mình và bọn họ phối hợp ăn ý, trong lòng cực thỏa mãn.
Ẩn Độn: Thả dây dài câu cá to. Hứa Hứa cô thật có tự giác làm mồi nha.
Tịch Diệt Sát: Lão đại nói rất đúng, ẩn thân theo cạnh cô, số đầu ngườicòn nhiều hơn đi một mình.
Bất Niệm Tình Thâm : Vào chiến trường đều là người lọc lõi, biết côấy dễ giết, nhất định sẽ đuổi theo giết.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: …
Sự ấmáp vì được bảo hộ trong lòng lúc nãy trong chớp mắt đóng băng, rồi vỡ nát thànhvụn băng trong Tùng Cực Uyên.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Ta ghét thích khách, hạ lưu bỉ ổi ám toán sau lưng, làcái gai trong xương sống người ta.
Tịch Diệt Sát: Cô nói ấy là tính chung của thích khách, chúng ta đều có cátính rất đáng yêu.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: (nôn).
Ẩn Độn: Ta ẩn thân ở bên cạnh nàng, yên lặng thủ hộ nàng.
Tịch Diệt Sát: Để nàng có thể sống, ta không tiếc tự bạo cùng kẻ địch đồngquy vu tận.
Ẩn Độn: Cô biết cái câu nói đang rất thịnh hành kia không, để hình dungbọn ta ấy.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Câu nào?
Bất Niệm Tình Thâm: Lặng lẽ gần nhau, yên tĩnh vuimừng.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: …
Tuy bịnhiều đả kích, nhưng sau khi thắng liền mấy trận, Tô Tiếu vẫn mừng húm trongbụng, thẳng đến lúc một cuộc điện thoại bóc cô ra khỏi thế giới trò chơi.
Đó làmột dãy số lạ, kiên trì vang mãi một lúc lâu.
Tô Tiếubị vây trong chiến trường, đang vội vàng thêm máu, mở kỹ năng quần tăng máu đểkháng miểu sát, sau khi giải quyết toàn bộ hồng danh bên địch xong mới rảnh taytiếp điện thoại, chiến trường đang sung, lại đột ngột bị cắt ngang đương nhiênkhông vui vẻ gì cho cam, pha chút ngữ khí bưu hãn như thường nói trên oai oai.
“A lô?Ai thế hả!”
Đốiphương rõ ràng cũng sững sờ một lát, sau đó giọng hơi ngập ngừng, nhưng thanhâm vẫn rất quen tai.
“Xinchào, có phải là Tô Tiếu không?”
“Ừ ừ!”Tô Tiếu mất kiên nhẫn gật đầu, dùng vai kẹp điện thoại bên tai, hai tay đặttrên bàn phím chiến đấu, chủ yếu là tại cuộc đấu này quá kịch liệt, hai bên đềukhông muốn sống lao vào giết người, làm thầy thuốc, trách nhiệm của cô rất tolớn.
“Tôi làCố Mặc.”
Vai TôTiếu tức thì run lên, rồi bang một tiếng, di động rớt xuống đất.
Dĩnhiên là Cố Mặc? Cậu ta đào đâu ra số điện thoại của mình nhỉ?
Tô Tiếucuống quít nhặt di động lên, trong đầu vẫn có chút lờ mờ. Thanh âm của người tavẫn chưa ngừng, “A lô, a lô, sao vậy rồi?”
“Không,không sao.” Tô Tiếu liếc màn hình game một cái, thấy lúc này còn chút an toàn,mới tập trung nói chuyện với Cố Mặc, “Ừm, cậu tìm tôi có việc gì không?”
“Bâygiờ cậu có thể vào game không? Tôi đưa vật liệu cho cậu, phiền cậu làm giúp tôihai cái Châm.”
“Tôikhông bảo đảm làm được cực phẩm đâu, cậu biết cái đấy phải xem vận khí mà.”
“Kỹnăng sinh hoạt của mỗi người đều có trị may mắn ẩn, có thể thấy, trị may mắncủa nick cậu rất cao, có kém cũng không kém được tới đâu.” Nói tới đó, Cố Mặccười khẽ một cái, “Cậu biết không, Tiếu Từ làm hai cái, phẩm chất đều có 230mấy, công kích cũng thấp, còn không có thuộc tính ẩn, không hơn Châm phụ bảnbao nhiêu, thầy thuốc trong thế lực đều chê cả.”
Có lẽcậu ta muốn kể chút chuyện hài để thúc đẩy không khí, có điều Tô Tiếu lại khôngcảm thấy buồn cười tẹo nào. Tiếu Từ là Phượng Tê Ngô, mỗi ngày mắng chửi ngườikhác cậu ta là ác liệt nhất, giờ nghe thấy cậu ta, chỉ khiến người ta bực bội.
“Ak, haha.” Tô Tiếu ngoài cười trong không cười ha ha hai tiếng.
“Vậygiờ cậu có tiện vào game không, tài liệu tôi chuẩn bị đủ rồi.”
Ặc…lạiquay về chủ đề này.
Tô Tiếuvốn định nói cô đang ở thư viện, chờ tối lại nói, dù sao cái laptop này mở hainick rất nặng, đặc biệt là Hứa Ngải Dĩ Thâm đang ở chiến trường, vốn đã giậtrồi, nếu đăng nhập thêm nick nhỏ, khẳng định là kẹt cứng luôn, kết quả cô cònchưa mở miệng, đã nghe bên kia tiếp tục nói, “Cậu đang chơi hả? Không thấyonline.”
Trần Vimở loa, tiếng động trong game vang ầm ầm, nhạc nền cũng to, có lẽ Cố Mặc nghethấy.
“LàTrần Vi đang chơi.”
“TrầnVi lúc trước vẫn không thích chơi, nick cậu ấy gần đây mới thấy luyện, muốnmang cậu ta đi đánh trang bị đều không thấy người đâu cả, ơ, nick của cậu ấykhông onl mà?”
“Cậu ấyvừa lập nick mới, nói thầy thuốc chơi không vui, không đánh được quái.” Tô Tiếuthuận miệng bịa, Trần Vi vẫn luôn để nick nhỏ ở Thiên Nhai làm nội gián, lúctrước rất ít online, chỉ có vài ngày trước đi thăng cấp cùng nick cung tiễn thủcủa cô, bây giờ lại để đó không chơi nữa.
“À, cậuấy tên là gì? Bọn tôi mang cậu ấy thăng cấp.”
“Khôngbiết, tôi không để ý.”
“Tôi ởchỗ NPC chế tạo thành Cửu Lê chờ cậu nhé?”
TôTiếu:”…”
Nếu cómột người, bạn đã thích thật lâu, mặc cho hiện tại thấy cảm tình đã nhạt, có lẽcũng không nhẫn tâm từ chối. Thật ra cũng không phải chuyện khi sư diệt tổ ácđộc gì không thể làm, Tô Tiếu nghĩ vậy, bèn đáp ứng.
Cắtđiện thoại xong, cô hỏa tốc trở lại trò chơi.
Chiếntrường vẫn chưa kết thúc, cô vẫn còn đứng dưới cờ, không bị chết.
Ẩn Độn: Ta đã nói con gái rất phiền, đi WC lâu hơn chúng ta.
Tô Tiếuđổ mồ hôi, cô có nói mình đi WC à? Kéo lên trên xem, không nói nổi nữa. Bởi côkhông động đậy gì cả, mấy người trong đội gọi vài tiếng rồi ồn ào đoán cô điđâu, cuối cùng ra kết luận, có lẽ là đi WC rồi. Lại do thời gian lâu quá, mọingười lại thấy lẽ nào là dì cả tới rồi lung tung, tóm lại là đủ loại thô bỉ củabọn đàn ông, có điều bàn luận về dì cả của phụ nữ lại rất toàn diện, có dángdấp như là bạn thân của cánh phụ nữ vậy.
Rồi TôTiếu thấy Bất Niệm Tình Thâm rất bình tĩnh cố vấn cho bọn họ, nữ sinh có dì cảtới cần phải chú ý thân thể thế nào vân vân.
Tô Tiếucảm thấy trên mặt mình tung bay mấy vạch đen.
Cô dichuột một chút. Ngay lập tức thấy Ẩn Độn trong đội hô to, “Bà cô ơi, cô đã quaylại rồi à.”
Hứa Ngải Dĩ Thâm:?
Ẩn Độn: Vừa mới tốn sức chín trâu hai hổ mới giữ cho cô không chết đấynhé.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: A, cảm ơn.
Trongchiến trường kẻ địch chạy qua chạy lại, vẫn luôn đứng dưới cờ mà không chết,công lao của bọn họ không nhỏ.
Ẩn Độn: Cảm ơn thế nào, lấy thân báo đáp nhé?
Tịch Diệt Sát: Báo cũng phải báo cho ta chứ, vì bảo hộ cô ấy mà ta chếtrất nhiều lần.
Ẩn Độn: Ngươi chết nhiều chứng tỏ ngươi kém. Hơn nữa, ta giết được nhiềunhất.
Nghecái dạng tranh luận như thế, Tô Tiếu dở khóc dở cười, cô mở chiến trường chiếntích ra xem, bởi cục diện đang thuận, xếp hạng phía trên đều là đồng đội phemình, mà Bất Niệm Tình Thâm thì ở cao chót vót, giết 26 chết 1, Ẩn Độn giết 17chết 3, Tịch Diệt Sát giết 10 chết 5.
Có báođáp cũng là báo cho Bất Niệm Tình Thâm chứnhỉ, Tô Tiếu nghĩ vậy.
Chẳngqua ý tưởng đó vừa thoáng qua, cô đã gõ mạnh vào đầu, MN, đầu bị cửa kẹp à!
Đúnglúc đó, chiến trường kết thúc, lúc đọc đồ ra khỏi chiến trường, Tô Tiếu quảquyết nhấp dấu x trên màn hình. Cô hít sâu một hơi, sau đó mới lần nữa nháy đúpvào biểu tượng game, đăng nhập nick nhỏ Tiếu Ngữ Ngưng Nhiên .
Tròchơi tải dữ liệu là một quá trình rất dài.
Đanglúc chờ đợi, Trần Vi đột nhiên lên tiếng, “Bà bán Châm cho Thiên Nhai à?”
Tô Tiếuhơi chột dạ, không phải cô bán, mà là làm miễn phí cho người ta, nếu bị ngườitrong thế lực biết khẳng định sẽ chỉ vào mũi cô mắng cô là đồ ngu, ăn cơm nhàvác tù và hàng tổng.
“Cố Mặckêu tôi giúp cậu ta làm hai cái, đều là bạn học, không tìm được lý do từ chối.”Tô Tiếu thở dài một hơi, “Trừ khi tôi nói cho họ, tôi là Hứa Ngải Dĩ Thâm,không khéo bọn họ oánh tôi ngay tại chỗ ấy chứ.”
“Không,là cái Châm bà dùng tài liệu của Hoa Vô Tình, linh quang lóe lên được hai cáiấy. Bà lại xem này!” Trần Vi vẫy vẫy tay, Tô Tiếu thấy giao diện trò chơi bênmình vẫn đang đọc dữ liệu, liền chạy qua xem.
Trần Vikéo kênh Thiên hạ truyền âm ra.
【Thiênhạ 】 Tích Âm: 【Trần ai phân loạn 】MU~ a,cảm ơn chồng tặng Châm cho em.
Trần Vidi chuột lên trên 【Trần aiphân loạn 】, ngườichế tác, rõ ràng là Tiếu Ngữ Ngưng Nhiên, mà ở chỗ ký tên, lạ có một hàng chữnhỏ màu xanh lá.
Chấp tửchi thủ, thử sinh tương khiên.*
*Nắmtay nàng, cùng dắt tay cả đời.
Tô Tiếucòn nhớ, lúc đó mua Châm là một tiểu thầy thuốc trong môn phái, tên là Hoa LạcVô Tình, lẽ nào là nick nhỏ của Cố Mặc, vậy cậu ta còn muốn hai cái để làm gì?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]