“Gấubự!” Tô Tiếu kéo kéo Trần Vi đang gọi món lại, “Nhà bà kìa, Trần gì gì ấy nhỉ?”
“TrầnVăn Nhiên. . .”
TrầnVăn Nhiên gọi Tô Tiếu đúng là túy ông ý ngoài bầu rượu*, nhưng mà người ta đãđứng lên nhiệt tình vẫy tay với cô như thế rồi, cô dù gì cũng phải đáp mộttiếng.
“Ha ha.. .” Tô Tiếu ngoài cười trong mếu nhếch miệng một cái.
“Khôngcó chỗ hả? Vậy ngồi ghép với bọn mình đi!” Trần Văn Nhiên đã đứng dậy , ngườihai bên cậu ta cũng dịch ghế, lấy chỗ trống, chủ quán nhanh tay lẹ mắt, cười haha thêm vào hai cái ghế nhựa.
Tô Tiếuvà Trần Vi liếc nhau một cái.
Trần Vicũng không vặn vẹo gì, hỏi ông chủ thêm mấy xiên đậu phụ thối vào khay sắt, rồikéo Tô Tiếu qua ngồi.
Đó cóhai cái bàn nhỏ ghép lại với nhau, vây quanh tổng cộng có 6 người.
TrầnVăn Nhiên và một cậu trai nữa, còn có 4 cô bé trông rất yểu điểu. Vốn hai đạilão gia mang theo bốn cô bé đã đủ bắt mắt, càng huống chi giờ thêm cả Trần Vi.
Trần Vidáng người nóng bỏng, áo phông thêm quần soóc siêu ngắn, tuy dưới chân đi dépxỏ ngón, nhưng bởi cô nàng cao đến 171 cm, trong sự tùy ý lại lộ ra một vẻ đẹptự nhiên, cho nên sau khi hai người ngồi xuống, mấy cậu chàng trẻ tuổi bàn bênđều quay đầu liếc nhìn, còn không thèm che giấu chút nào .
Còn cóngười cầm chai bia lên, hướng bên này đắc ý huýt sáo.
Trần Vichẳng có phản ứng gì, làm một mỹ nữ cấp trường, chút sóng gió ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-lam-can-nhau-dau/3221563/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.