Chương trước
Chương sau
“Uầy,chữ đẹp ra phết!” Trần Vi ngồi trên giường, mở thư ra liếc một cái, nói.

Ngườithời đại này viết thư tình cũng không còn nhiều nữa, mà con trai viết thư tìnhcàng ít, Trần Vi bình thường gặp phải đều là hỏi số điện thoại, Tô Tiếu chuyểnnhiều nhất ấy cũng là sô cô la với gấu bông, vân vân, ở trong nhiều nhất là kèmthêm một tấm thiệp nhỏ, còn thư tình đơn thuần thế này, đúng là lần đầu tiên.

Trần Viho khan hai tiếng, “Lần đầu tiên mình nhìn thấy cậu, cũng không đặc biệt chúý.”

Phụt. ..

Tô Tiếuthấy lời mở đầu của bức tình thư này quá là dung tục, nhất thời cũng lười chơi,chạy tới ngồi cạnh Trần Vi, nghển cổ qua.

Chữviết màu xanh bút bi, tự tự tao nhã, từng nét chấm nét phẩy cũng rất bay bướm,cùng thân hình to con kia thực không hợp, nhưng lại nói nét chữ nết người, thìchỉ liếc qua, ấn tượng của Tô Tiếu với cậu bạn uy mãnh kia cũng tăng một chút,đương nhiên, cô tăng cũng chả có tác dụng gì, phải xem của Trần Vi cơ.

“Nhưngsau này tiếp xúc, mình phát hiện bản thân đã bị cậu thu hút sâu sắc. Không phảilà vẻ ngoài khiến người ta không cách nào bỏ qua của cậu, mà là tính cách thẳngthắn của cậu.”

“Đa sốcác mỹ nữ khác đều yếu đuối, tựa như Lâm Đại Ngọc vậy, nhưng cậu thì không, cậuphong phong hỏa hỏa*, tựa như hỏa thụ ngân hoa, tựa như ớt chỉ thiên, tựa nhưpháo. . .”

*hunghăng, hùng hổ, ai đời viết thư tình như anh này

Trần Viđọc đến đó, mặt đã đen một nửa.

Tô Tiếuđể ý thấy nét chữ ở đoạn này cũng không thuận sướng lắm, ở giữa còn vết mực,nét chữ cũng có đôi chỗ vặn vẹo, tựa như lúc cầm bút thì đang cười vậy, chẳnglẽ to con kia một bên viết một bên cười? Dù sao cũng không thể bảo là hồi hộpđến run tay chứ nhỉ? Hoặc có lẽ là nhớ tới cây ớt chỉ thiên của lòng mình, nhấtthời phấn khởi khó kìm nén?

“Cậu làlá cờ đỏ cao cao tung bay của lòng mình. . .”

Trần Vigiật giật khóe miệng, vò lá thư thành một đoàn quăng xuống đất, “Tình thư cáicon khỉ, mẹ, trình độ nhà trẻ, tiếc cho cái nét chứ đẹp. “

Tô Tiếukhom người nhặt thư lên, “Đừng quăng mà, lâu lâu mới gặp được bức thư tình vuithế này.” Cô cẩn thận vuốt phẳng thư lại, cực kỳ diễn cảm tiếp tục đọc: “Cậu làlá cờ đỏ cao cao tung bay của lòng mình, là nữ thần tự do của lòng mình, khimình xác định được tâm ý của bản thân, thì chuyện chờ mong nhất mỗi ngày là cóthể nhìn thấy cậu. . .”

Tô Tiếubên đọc bên nhìn Trần Vi cười gian, Trần Vi thẹn quá thành giận, cầm gấu bôngtrên giường ném về phía cô.

“Cậuthấy, hoặc không thấy mình, mình vẫn ở nơi đó, không vui không buồn.

Cậunhớ, hoặc không nhớ mình, tình vẫn ở nơi đó, không đến không đi.

Cậuyêu, hoặc không yêu mình, yêu vẫn ở nơi đó, không tăng không giảm.

Cậucùng, hoặc không cùng mình, tay mình vẫn ở trong tay cậu, không buông không bỏ.

Tiếnvào lòng mình, hoặc là, để mình tiến vào lòng cậu.”

Lặng lẽmà yêu, lặng lẽ thích. “

Trần Vingẩn ra một chút, “Sao trình độ lại tăng một cách đột ngột thế nhỉ?”

“Mùchữ!” Tô Tiếu đắc ý nguýt một cái, “Đây là của Trát Tây Lạp Mỗ • Đa Đa viết”

“TrầnVăn Nhiên. Tên của to con kia cũng văn vẻ ra phết.” Ở cuối thư có ghi lại tên,ở trên còn dùng mực đỏ điểm chỉ, có xu hướng như là ký khế ước bán thân vậy, TôTiếu soi kĩ dấu vân tay ấy một lúc, phỏng chừng là ngón trỏ, cô tò mò đặt ngóncái của mình lên. giật mình phát hiện dấu văn tay này còn to hơn ngón cái củacô một vòng, lập tức chậc chậc than, “Cha mẹ cậu ta đặt cho cái tên văn nhã làthế, đáng tiếc cậu bé này lớn lên như con gấu.”

“TrầnVăn Nhiên?”

“Ờ, nhàbà đấy.” Tô Tiếu nói.

“Cóchút ấn tượng, trong đội bóng rổ là hậu vệ – dự bị.” Trần Vi một bên nói, bênxuống giường xỏ dép lượn vài vòng trong phòng, vặn eo một cái rồi mở máy lên.

“Khôngtrả lời hả?” Tô Tiếu giơ bức thư trong tay lên hỏi.

“Tôi cóbị nhũn não đâu!”

Tô Tiếutiện tay ném tới mặt bàn để không bên cạnh, rồi cũng ngồi vào trước máy tínhcủa mình.

Mấyphút sau, Trần Vi cũng onl.

“Vẫncòn thông báo của hệ thống, mở hệ thống sủng vật rồi?”

Tô Tiếumở danh sách hảo hữu, gửi một tin mật cho Trần Vi.

Bạn nóivới Vi Tiếu Hướng Noãn: 【Chuyểnthế Yên La 】

“A a a!Đây là sủng vật?” Trần Vi the thé kêu.

“Chuẩnđấy, nhiệm vụ của hệ thống sủng vật là tôi làm đấy. hề hề!”

“Coi bộdạng bà kìa!”

Trần Vilên oai oai bên thế lực mình, vì trong phòng chỉ có cô nàng và Tô Tiếu, cho nênphần lớn thời gian, cô nàng chỉ cắm mic, rồi mở loa.

Vốnkênh oai oai ấy đang ầm ĩ, kết quả Trần Vi vừa mở miệng nói một câu, cả kênhđột nhiên lặng xuống.

Vàiphút sau, mới có người nói: “Noãn Noãn tỷ tới rồi nha!”

Tô Tiếubỗng nhớ tới bài post lúc nãy thấy trên diễn đàn.

Ông xãcủa Trần Vi và đồ đệ của Trần Vi dính vào nhau ở trong game.

Tô Tiếuliếc Trần Vi, chỉ thấy cô nàng nhíu mày một cái, sau đó hai tay đặt lên bànphím lóc cóc gõ không ngừng, mấy giây sau, tiếng đinh đong của tin mật cũngvang lên liên tục.

Mày củaTrần Vi càng nhíu sâu hơn.

“Khôngcó chuyện gì chứ?” Tô Tiếu cẩn thận hỏi.

“Vốn làkhông, nhưng mấy người này lại thấy tôi có vẻ có chuyện, phiền chết được!” Trầnvi nói xong, giậm chân một cái, làm cả cái ghế cũng dịch ra sau một chút, “Conđồ đệ điềm đạm đáng yêu ngu ngốc ấy xin lỗi tôi, đúng là chán ngán.” Dứt lời,cô nàng lại còng lưng ra dán mặt lại gần màn hình, bắt đầu gõ bàn phím.”

“Tôichúc bọn họ trăm năm hảo hợp đoạn tử tuyệt tôn.”

” Chẳngphải bà không thèm để ý sao?”

Trần Vinhướng mày, “Vốn tôi cũng không thèm đâu! Nhưng không thèm cũng không có nghĩahành vi của nó có thể tha thứ được.”

Đúnglúc đó, Tô Tiếu nghe từ trong loa của Trần Vi phát ra một giọng nói ngọt nhũn,“Sư phụ, xin lỗi.”

Trần Vitrừng Tô Tiếu một cái, “Đi làm việc của bà đi!” Nói xong, cô nàng tắt loa luôn.

Tô Tiếuđành chuyển lực chú ý về lại màn hình của mình.

【Hệthống 】 Tân hôn đại lễ, tân lang Lam Điều nói với tân nươngTích Âm, “Chấp tử tay.”

【Hệthống 】 Tân hôn đại lễ, tân nương Tích Âm nói với tân lang LamĐiều, “Đem tử tha đi!”

“A! A!A! Bọn họ đã lén lút kết hôn mất rồi!”

Quânchủ của thế lực Thiên Nhai đương nhiên sẽ không lén lút vụng trộm kết hôn, chỉvì tránh xuất hiện ngoài ý muốn lần nữa, bọn họ làm xong chính sự trước rồi mớicông bố cho thiên hạ.

Nhìnxem, hệ thống tin tức vừa ra, 【Thiên hạ truyền âm 】đã ùnùn nhảy ra, chớp mắt đã chiếm hết cả kênh.

Tô Tiếunhìn dòng tin tức hệ thống màu đỏ kia ngẩn ra một hồi, ngay cả dây máu của mìnhđột ngột giảm đi cũng không chú ý.

【Gần 】 Mùa Hạ: Hứa Hứa sao không động đậy? Chẳng lẽ là treomáy?

Vừakhai hồng là một thích khách trong thế lực, ngày thường cũng khá thân với TôTiếu.

Tô Tiếuthu hồi tâm trạng, sau đó gửi một dấu hỏi lên kênh gần.

【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm:?

【Gần 】Mùa Hạ:Tớ muốn bái Bất Niệm Tình Thâm làm sư phụ, dạy tớ chơi thích khách, sư phụ bảophải đánh cậu trước mới làm đồ đệ người được. (Biểu tình thẹn thùng).

【Gần 】Mùa Hạ:Hứa Hứa, tớ tới nè!

Dứtlời, Mùa Hạ biến mất ngay trước mắt Tô Tiếu.

【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm:. . .

【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: Bổ đầy máu cho mình đi.

MẸ!

Trênbản đồ, bên cạnh một tảng đá bốc lên một hàng chữ nhỏ, chỉ nghe tiếng, khôngthấy người. Đúng lúc đó, Mùa Hạ lại bị đánh hiện ra, bên cạnh Mặc Mặc Vô Ngữnổi lên một cái khung.

【Gần 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Miễn phí bắt thích khách cho cô lầnthứ nhất.

Dứtlời, Mặc Mặc Vô Ngữ lại bắn một mũi tên, Bất Niệm Tình Thâm ngồi xổm dưới tảngđá, cái dáng vẻ y như đang đi nặng.

【Gần 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Lần thứ hai.

Ngaysau đó, Mặc Mặc Vô Ngữ nhảy hai ba bước, trước mặt cô, bay đi.

【Gần 】 Mùa Hạ: . . .

【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: . . .

【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: . . .

Tô Tiếunghĩ, nick phụ Tiếu Ngữ Ngưng Nhiên của cô, có lẽ luyện cung tiễn thủ cũngđược.

“Cố Mặckết hôn rồi, tôi lên oai oai bên bọn họ, dò la cho bà một chút!” Trần Vi vộivàng nói.

Tô Tiếulại ngây ra một chút, vụ gián đoạn mới nãy, làm cô suýt chút nữa quên mất việcCố Mặc kết hôn.

Vừađăng nhập oai oai, từ trong đã truyền ra tiếng ca.

“Là CốMặc đang hát>”

Tô Tiếucó thể nhận ra giọng Cố Mặc, dù sao ngày đó, lần đầu tâm động, cũng là ngheđược giọng cậu ta đọc thơ trước. Cậu ta đang hát tình ca của Trương Tín Triết,giọng hát ôn nhu như muốn chảy ra cả nước.

Tô Tiếunghe bài hát của Cố Mặc, mắt chăm chăm vào màn hình game.

Đôi vợchồng tân hôn nhận được rất nhiều lời chúc phúc, ngay cả Trữ Lam cũng phát chúcmừng.

【Thiênhạ 】 Biển Màu Xanh Đậm: Chúc mừng, hạnh phúc.

Tô Tiếuvô thức dựng tai lên, ngoài hành lang, không nghe thấy tiếng khóc. Cô nhớ lạihình ảnh Trữ Lam ôm cánh tay Cố Mặc cười đến ngọt ngào, lẽ nào, cô ta đã táchriêng được trò chơi với hiện thực?

Cố Mặccho cô ta hiện thực?

Cho nêncô ta thành toàn Cố Mặc trong game?

Tô Tiếubĩu môi, sau đó mua hai cái Thiên hạ truyền âm. Một dùng để mở bài, một dùng đểkết bài.

Cô chỉđánh lại câu thoại lúc nãy của Trần Vi.

【Thiênhạ 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Chúc các ngươi trăm năm hảo hợp,đoạn tử tuyệt tôn.

Phátxong, kết quả cô bị một đám người pm chửi mắng, bị phát thiên hạ mắng, cuốicùng còn bị hệ thống cấm ngôn luôn. Cô bi thương chạy đến ngoài Cửu Lê thànhlàm nhiệm vụ giải trừ cấm ngôn, hai thích khách một trái một phải theo sau đuôicô.

=))nhắc tới nhiệm vụ cấm ngôn bạn lại thấy buồn cười

TôTiếu: “. . .”

【Thiênhạ 】 Phượng Tê Ngô: Nhân yêu chết tiệt, kết hôn ngươi cũnglàm loạn, vô sỉ! Một lũ hèn hạ nam của Phù Vân Các!

【Thiênhạ 】 Vi Tiếu Hướng Noãn: Chúc các ngươi trăm năm hảo hợp,đoạn tử tuyệt tôn.

Đươngnhiên, Trần Vi mắng thực ra là đồ đệ Thu Tiểu Tiểu với ông chồng Mặc Như Sênhcủa cô nàng. à không, là chồng trước.

Nhưngbởi vì không chỉ tên nói họ, hỏa lực của Thiên Nhai cũng ập đến. Vi Tiếu HướngNoãn là nguyên lão của Tiếu Khán Yên Vân, Tiếu Khán Yên Vân tuy nói là thế lựctrung lập, nhưng người chơi cũng không ít, thực lực cũng không yếu, cho nên mộtcâu nói như vậy, tự nhiên sẽ khiền người nào đó suy nghĩ viển vông.

【Thiênhạ 】 Tích Âm: Tiếu Khán Yên Vân có ý gì đây?

【Thiênhạ 】 Phượng Tê Ngô: Vi Tiếu Hướng Noãn ngươi mắng ai hả?

【Thiênhạ 】 Vi Tiếu Hướng Noãn: Mắng cẩu nam nữ.

Trần Vitiếp tục không làm rõ, thì bọn họ cũng tự chụp mũ, đương nhiên, thế lực bọn họthì biết Trần Vi mắng ai, chỉ là nhảy ra nói cũng không ổn lắm.

【Thiênhạ 】 Mặc Như Sênh: Tiểu Noãn, đừng náo loạn nữa.

Trần Vinghoẹo đầu sang, “Thực ra tôi mắng ấy là Cố Mặc, sao gã này lại cứ tưởng tôimắng hắn ta nhỉ? ?”

Tô Tiếuoán thầm, ngay cả tôi cũng tưởng bà mắng hắn ta nha! “Trữ Lam còn phát Thiên hạchúc phúc hả? Hai ngày trước tôi còn thấy cô ta đỡ Cố Mặc, tôi còn tưởng bọn họđời thực rồi chứ? Sao hôm nay lại cùng Tích Âm kết hôn?”

“Khônghiện thực, cũng có ái muội mà!” Trần Vi thở dài một hơi, “Sợ nhất ấy là nhữngthứ ái muội hư tình giả ý, mấy gã trai đẹp mã được nhiều gái theo đều chẳng ragì, chậc chậc. Thông thường nữ sinh nào có dũng khí lớn vậy mà đi thổ lộ, cũnggiống bà, làm con rùa rụt đầu là tốt rồi, mà đã thổ lộ, là vì nhiều lúc thấymình có hi vọng, đương nhiên là vì hắn ta có biểu hiển gì đó, làm người tatrong lòng hiểu sai, đó chính là ái muội. Mà một người đàn ông chơi trò áimuội, không phải là đàn ông tốt.”

Tô Tiếutrầm ngâm một lát, không nói gì, chỉ lẳng lặng mím môi.

Trần Vilại chỉ vào màn hình game nói, ” Thì cũng giống Mặc Như Sênh này, tôi cũngkhông thể nói chỉ có Thu Tiểu Tiểu quyến rũ gã ấy đúng không? Gãbình thường đối với các em gái đặc biệt quan tâm săn sóc, nói dễ nghe là niềmnở thân thiết, nói khó nghe, thì rõ là mình trong game đã có vợ, còn ân cần vớicác cô nàng khác, chính là có vấn đề về nhân phẩm.”

“Thếsao lúc trước bà còn lấy hắn!” Tô Tiếu hỏi.

“Chẳngphải vì chán quá à, với lại tôi kết hôn sớm á, lúc đó 80 người kết hôn đầu tiêncòn được thưởng, dây trang sức hình trái tim ấy đẹp như thế, tôi muốn mà. . .”Trần Vi nháy mắt đưa tình với Tô Tiếu, Tô Tiếu bỗng cảm thấy, Mặc Như Sênh kỳthực rất đáng thương.

Tronggame có rất nhiều đôi vợ chồng chia tay, có rất nhiều tiểu tam với kẻ đa tìnhphụ lòng hán.

Ông xãchạy với đồ đệ tiểu tam rồi, vốn là một tình tiết cực kỳ cẩu huyết bi tình,nhưng rơi vào Trần Vi, cũng không đủ đô. Tô Tiếu nghĩ, mặc dù là trò chơi, côcũng không kết hôn tùy tiện.

Nếu cóngày cô kết hôn, thì chứng tỏ là cô thật sự thích. Dù cho chỉ thích nhân vậttrong trò chơi ấy. Cho nên xảy ra chuyện như của Trần Vi, cô nhất định sẽ khómà chịu được.

“Tròchơi ấy mà, chỉ có vô tâm, mới không bị tổn thương.” Trần Vi bỗng nói.

“Ừ!” TôTiếu gật đầu, trong lòng im lặng bổ sung một câu, có lẽ là vậy!

Lúc đó,trong nhóm oai oai đột nhiên đinh đang vài tiếng.

Tô Tiếumở oai oai ra, phát tin trong nhóm là đạo sĩ Khe Suối bỉ ổi của thế lực.

KheSuối: Mau mau tới xem ‘gian tình’ nha!

Đợihình ảnh load xong, Tô Tiếu thấy ấy là ngoài thành Cửu Lê, cô đang tân tân khổkhổ hái hoa, tiếp đó Bất Niệm Tình Thâm đang ngồi bên cạnh cô, thời gian ngưngđọng, ánh mắt hắn ta thâm trầm, cô khom lưng hái hoa, vì thế cho nên, mặt củahai người dựa vào rất gần nhau.

Lúcnày, trong game, trên địa đồ chỉ có Mùa Hạ nhảy qua nhảy lại.

Cô biếtBất Niệm Tình Thâm ẩn thân đâu đó chung quanh, lại không biết hắn ta vẫn luôn ởcạnh cô.

. . .

Nhưngmà chẳng lãng mạn một tí tẹo nào cả.

Tô Tiếucảm thấy má mình không nóng lên, mà là tê tê á, mẹ ơi!

Sởn hếtcả gai ốc à nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.