Chuyến du ngoạn hải đảo vốn định là bảy ngày sáu đêm, nhưng Nghê Yên cảm thấy họ chỉ chơi được có hai ngày đã lên máy bay trở về, còn chưa kịp thưởng thức hết phong cảnh ở hải đảo.
Nếu không phải đã dùng hết "đồ bảo hộ" mang theo, Nghê Yên đoán rằng thậm chí hai ngày nhàn rỗi kia cũng không có.
Cô không vui, sau khi xuống máy bay còn khẽ bĩu môi.
Cũng không phải là thật sự tức giận, phần nhiều là sự nũng nịu muốn được dỗ dành.
Lâm Thành Húc dỗ cô, hứa đi hứa lại lần sau sẽ tranh thủ thời gian đưa cô đi chơi bù, cười nói: "Trông em vẫn rất trắng trèo, ít ra là không bị cháy nắng."
"Anh còn nói được à." Nghê Yên tức giận đấm anh một cái, không có cơ hội ra ngoài phơi nắng, sao có thể rám nắng được.
Lâm Thành Húc nhìn thấy máy bán hàng tự động, cúi đầu hôn cô, "Chờ anh."
Anh bước nhanh đến máy bán hàng tự động, mua một lon nước uống, quay lại đưa cho cô: "Không phải em vừa nói khát nước sao, cái này cho em, đừng giận nữa được không?"
Nghê Yên nhận lấy đồ uống, là một lon nước dừa, cô khẽ cong môi nói: "Em không thích cái này."
Lâm Thành Húc hơi sững sờ, "Không thích sao? Vậy em muốn uống gì, anh đi mua cho em."
Nghê Yên liếc nhìn máy bán nước, có nước khoáng, Coca-Cola, Fanta, không hiểu sao Lâm Thành Húc lại chọn nước dừa.
"Quên đi, lần này tha cho anh." Nghê Yên nắm cánh tay anh, cúi đầu xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-duoi-anh-mat-troi/2625352/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.