Sáng sớm. Ánh mặt trời ban mai chiếu rọi lên thân hình người con gái trẻ tuổi đang ngủ say giấc trên chiếc giường cỡ lớn ấm áp. Đôi mắt khe khẽ mở, cô ngước nhìn về phía đồng hồ đang treo trên tường, mơ màng nhìn đến khi bừng tỉnh thì hoảng hốt giật bắn người ngồi dậy.
Cái gì chứ??? Chín giờ rồi sao?
Trễ như vậy tại sao không ai đánh thức cô chứ?
Tô Niên cũng mặc kệ, cô bước xuống giường đeo đôi dép lê mà hồi trước Lãnh Hoành Dục đã chuẩn bị riêng cho mình, độ ẩm vừa phải bao trùm đôi chân nhỏ nhắn tinh nghịch của cô.
Đi về phía tủ đồ cao cấp, tuỳ tiện cầm một bộ váy hoa hồng trể vai vắt lên tay, thư thái đi vào phòng tắm.
Đại sảnh phòng khách...
Lãnh Hoành Dục mặc trang phục đơn giản màu xanh lá, trên tay còn cầm một cuốn tạp chí xem rất tập trung.
Vừa đọc tạp chí và uống trà vào buổi sáng đúng là tuyệt thật đó.
Hôm nay là chủ nhật, cũng là ngày anh được nghỉ. Định bụng sẽ dẫn nha đầu nhỏ kia đi dạo quanh phố chơi thoả thích. Nào ngờ... hiện tại anh đang giận dỗi cô một lý do vô cùng nực cười.
Kể từ ngày đó, Lãnh Hoành Dục mặt lạnh không nói chuyện với Tô Niên. Còn dùng trạng thái im lặng để chọc tức cô nữa chứ!
Tên mặt lạnh này, đúng thật quá trẻ con!!
Đôi tay rắn chắc đang cầm cuốn tạp chí khẽ nắm chặt, một mảnh nhỏ của bài báo bị nhăn nhúm . Những nỗi bực tức đều trút giận lên cuốn tạp chí ấy. Anh buông cuốn tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-ong-trum-xa-hoi-den/929410/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.