Thời gian thấm thoát trôi. Hôn lễ của Quách Dương và Tô Hạ cũng đã đến. Tuy bận rộn trong khâu chuẩn bị nhưng họ cũng không vơi bớt đi phần nào vui vẻ.
Tô gia rạng sáng ngập tràn hoa tươi khắp đại sảnh, bố cục trang trí được phân bố kĩ càng, những loại đèn pha lê đủ màu chúng không ngừng lóe lên, âm thanh sập sình kết hợp với những điệu múa hiện đại, khách khứa không ngừng ra vào. Âu phục chỉnh tề, đầu tóc được bới gọn, với lớp trang điểm tinh xảo cùng những bộ váy lấp lánh ánh kim cương trong họ rất đẹp. Tô Hạo cùng vợ mình tay trong tay đứng bên ngoài chào đón khách quý. Ngày hôm nay trông ông rất điển trai, âu phục cùng cavat thắt gọn, tóc được các nhà tạo mẫu vuốt nhẹ, tất cả đều rất nho nhã điềm đạm. Vợ ông cũng không thua kém là bao, bà khoác trên người bộ váy đen dài đến chân từng chi tiết thiêu trên bộ váy rất đẹp mắt, trên cổ của bà còn đeo bộ trang sức đắt tiền, khuôn mặt với lớp nền nhẹ như mang lại cảm giác trẻ trung đi không ít. Ông bà như cặp đôi đẹp hơn cả cô dâu và chú rể ngày hôm nay.
Tô Niên đã hoàn toàn xong nhiệm vụ dẫn dắt khách vào bàn tiệc, các vị khách khi thấy cô thì không ngừng bắt tay và ôm. Người nam sinh trẻ thì không ngừng bắt chuyện làm quen. Họ như bị thôi miên bởi nhan sắc trời ban này của cô. Tuy nhiên cô lại rất lạnh nhạt và xa lánh những thanh niên kia. Bộ váy trắng xòe ngang gối đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-ong-trum-xa-hoi-den/929400/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.