Dương chưa từng nghĩ cái trò đính hôn từ bé này sẽ ám trúng mình, cậu liên tục hít thở sâu để tìm lại chút bình tĩnh. Giữa lúc mọi người vui vẻ trò chuyện và bàn bạc về vấn đề này, cậu không thể bất cẩn được, chỉ cần nói sai làm phật lòng bà ngoại, vậy thì xem như xong luôn.
Anna vừa nhìn đã biết con trai đang có suy nghĩ gì, hai vợ chồng bà cùng con trai đều ngồi im thin thít, ai nói gì nghe đó.
Lúc Dương trở về phòng, mẹ cậu cũng vào theo, bà ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào cậu.
“Mẹ, con không hiểu, thời đại nào rồi còn có chuyện ép cưới này?”
“Dù biết con rất sốc nhưng trước cứ im lặng đã, mẹ sẽ tìm cơ hội nói chuyện với bà ngoại.”
Dương nhăn mày, vừa bực mình vừa bất lực.
“Cũng đã có người thừa kế cái khối tài sản kếch xù của nhà ngoại rồi mà, kéo con về làm gì, lại còn hôn với chả ước.”
Anna cảm thấy đắng chát trong miệng, bà ho một tiếng sau đó nói là mệt, chúc con trai ngủ ngon xong liền rời đi. Thời điểm này không thích hợp để tâm sự.
Dương mệt mỏi nhắm mắt lại, hai bên thái dương đau như búa bổ khiến cậu không thể ngủ nổi.
Ting ting.
Giờ này rồi còn ai gọi nhỉ? Cậu thật sự chẳng buồn đụng đến thứ gì nữa, nhưng mà linh cảm mách bảo, phải bắt máy.
Ồ xem này, ra là cô nàng nào đó gọi video cho cậu.
“Gọi làm gì? Tưởng chết ở xó xỉnh nào rồi chứ?”
Khuôn mặt bầu bĩnh của cái Giang hiện lên trên màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-con-nha-nguoi-ta/99247/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.