Dương đang chống tay nhìn nó ăn thì điện thoại chợt rung lên, cậu giật mình mở ra xem mới thấy hai chữ “Bố vợ” to đùng. Chết, hôm nay chú Tư mở tiệc mừng sinh nhật cho nó, sao cậu có thể quên được chứ?
Nó đang say sưa chìm đắm trong biển thịt nướng thì thằng Dương tự nhiên đứng lên kêu tính tiền, còn chưa kịp phản đối, cậu đã kẹp cổ nó lôi đi một nước. Khoan, gì thế này? Sao lại đối xử với nó như vậyyyy?
Thâm tâm nó kêu tên thịt nướng trăm ngàn thậm chí cả vạn lần, nhưng đáng tiếc Dương không có khả năng thần giao cách cảm, làm sao nghe được? Cậu đạp xe đưa nó về mặc kệ tiếng than thở của nó, thậm chí ăn nỉ ỉ ôi cũng không tác dụng luôn. Người gì mà hứa lèo quá!
Lúc đứng ngoài cửa nhìn căn nhà nhỏ tối đen chẳng khác gì khung cảnh trong phim kinh dị Mỹ, nó nuốt nước miếng cái ực, chợt thấy sờ sợ. Hôm nay chẳng lẽ bố mẹ nó ngủ sớm sao? Trước sân nhà chẳng biết bao nhiêu là lá chưa được quét dọn, vừa dẫm lên liền phát ra tiếng sàn sạt làm tim gan phèo phổi gì của nó cũng nóng lên. Nó quay phắt người ra rồi chạy lại túm lấy áo Dương khi cậu đang chuẩn bị dắt xe về nhà mình.
“Dương, mày gọi bố tao giùm coi. Sao nhà không có ai hết vậy?”
Dương bị kéo giật lại nên quay sang nhìn nó, đôi mắt xanh trong dưới đèn đường màu vàng nhạt trở nên long lanh hơn bao giờ hết.
“Gọi rồi, bố mẹ mày vừa ra ngoài mua đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-con-nha-nguoi-ta/99226/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.