“Được rồi đừng khóc nữa.”
Dương bối rối vỗ nhẹ lên lưng cô gái nhỏ trong lòng, nhưng mà càng như vậy người nào đó càng khóc dữ dội hơn. Trong một thoáng, tất cả ánh mắt đều chỉa về phía cậu, làm như cậu cố tình không bằng.
Vạt áo trước chẳng mấy chốc đã cảm nhận được sự ẩm ướt, Dương thở dài, không nghĩ tới một cô nàng mạnh mẽ như Giang lại bày ra dáng vẻ thảm thương này trước mặt người khác. Đứng giữa phòng cho bọn học sinh nhiều chuyện kia xăm xoi cũng chẳng vui vẻ gì cho cam, Dương trực tiếp ôm eo cô nàng, nhấc một cái.
“Ơ? Khoa…”
Giang còn chưa kịp nói hết câu đã bị Dương ôm ngang người, xốc lên bế theo kiểu công chúa. Trời ơi! Giây phút đó đầu óc nó đình chỉ hoạt động, theo bản năng bám chặt vào cổ cậu. Không đùa đâu, bao nhiêu người đang nhìn đấy!
Dương cẩn thận túm góc đầm Giang lại, dù cậu biết nhỏ chắc chắn bận quần đùi bên trong nhưng không thể để người ta nhìn bậy bạ được.
“Mày ơi, tát tao một cái xem tao có đang mơ không?”
Một cô gái vận đầm đỏ đứng ở trong góc nói với người bên cạnh.
“Tao cũng nghĩ tao đang mơ cùng giấc mơ với mày đó! Tao ước gì có hoàng tử bế tao giống vậy… uhu!”
Hai thiếu nữ nhìn nhau, cảm thấy quá bất công. Tại sao trong thanh xuân tươi đẹp của họ chỉ toàn những tên có khuôn mặt gợi đòn chứ?
Trong lúc mọi người rì rầm, cũng có kẻ xấu bụng nói mấy câu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-con-nha-nguoi-ta/2738988/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.