Dương sờ nhẹ lên môi, thế này mới phát hiện vết thương nặng hơn mình nghĩ nhiều. Cậu thở dài, nhìn bóng lưng người kia giận dữ rời đi mà không nói được lời nào. Xem như chịu một đấm này để chuộc lỗi vậy, dù cậu thấy mình bị đánh vẫn còn rất nhẹ.
Vừa rời khỏi phòng y tế chưa được năm phút đã đem theo cánh môi sưng vù quay trở lại, biết ăn nói sao với Giang đây?
Không đợi Dương kịp suy nghĩ lí do lừa gạt, cô gái nhỏ kia đã đứng trước cửa nhìn cậu chằm chằm. Cậu trai cười cười:
“Thấy rồi hả?”
Giang khẽ gật đầu, trên tay đã cầm sẵn thuốc và tăm bông.
“Tội nghiệp chưa kìa, lại đây tao bôi thuốc cho.”
Đôi mắt to tròn của Giang khép lại thành một đường chỉ nhỏ, vẻ mặt kia giống như vui sướng khi người gặp họa vậy, không chút thương tiếc luôn? Ngày xưa nếu cậu bị như vầy thì cô nàng khóc bù lu bù loa, vậy mà giờ chỉ đứng đó cười toe toét.
Dương chậm chạp lê thân mình vào trong rồi tìm một cái ghế ngồi xuống, ánh mắt chăm chú quan sát người mà mình thầm thương trộm nhớ. Ở khoảng cách gần thế này mới thấy được lông mày cô nàng được tỉa rất gọn gàng, mi mắt thật dày và cong. Điểm cuốn hút nhất trên mặt Giang có lẽ là đôi mắt sống động ấy, lúc cười đuôi mắt sẽ cong lên tựa như loài cáo, ma mị và gian xảo vô cùng.
Bởi vì chăm chú bôi thuốc lên môi Dương nên nó không thấy được ánh mắt của cậu. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-con-nha-nguoi-ta/2738981/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.