Sáng hôm nay, tâm trạng của tôi tốt lên trông thấy. Bảy phần vì Tiểu Mai đã khỏi bệnh và bình phục rất nhanh, ba phần vì tiết trời đang độ giữa thu càng làm lòng người thêm phần khoan khoái. Tôi cẩn thận bưng khay cháo cá bớp lên phòng Tiểu Mai, nhẹ nhàng đẩy cửa ra:
- Dậy nào em ơi, dậy ăn cháo ngon lắm nè!
Tiểu Mai đã ngủ dậy tự lúc nào, nàng tựa người vào thành giường, đưa mắt nhìn qua ô cửa sổ kế bên. Một khoảng trời quang đãng màu xanh lộng gió khoan thai, thổi dìu dịu làm tấm màn cửa màu xanh nhạt khẽ tung lên từng hồi. Những tia nắng sớm mai đậu vào khung cửa, lướt trên đôi bàn tay người con gái đan xiết vào nhau, rồi nhảy nhót trên gương mặt nàng.
- Chà, ngắm cảnh làm thơ hở nàng? - Tôi nháy mắt trêu.
Nhưng Tiểu Mai không trả lời, nghe tôi gọi chỉ bèn quay sang nhìn:
- …!
Rồi nàng nở một nụ cười hàm tiếu, một giọt nước mắt lăn trên gò má trái, thản nhiên chảy thành dòng. Ánh nắng khi đó càng làm dòng nước mắt thêm phần lung linh, tô điểm cho nét rạng ngời của nụ cười tươi, cạnh đó đôi làn tóc mai hững hờ bay theo gió.
- Sao… sao lại khóc rồi? - Tôi hoảng hốt.
Tiểu Mai vẫn chẳng nói một lời nào, chỉ cười nhìn tôi, tựa như không hề biết mình đang khóc. Rồi ngay sau đó, ánh nắng bất thần làm… thân ảnh nàng lấp lánh đến hư ảo. Làn tóc, ánh mắt, bờ môi đang hé nụ cười bỗng chốc dần vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778882/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.